Diệp Huyền nhàn nhạt lườm Tần Vũ, hắn làm ra vẻ mặt khó hiểu nhìn La Mẫn.
- La gia chủ, người này là ai?
Tần Vũ thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu tươi, ngươi nha, ngươi không nhận ra ta?
La Mẫn lập tức giải thích:
- Diệp thiếu, vị này chính là Tần gia thiếu gia Tần Vũ.
- Ah, thì ra là vãn bối của người chết.
Diệp Huyền làm ra bộ dạng bừng tỉnh đại ngộ sau đó lãnh đạm nói:
- Ta nói vì sao hắn không có tố chất như vậy, thì ra có thân nhân mất, hài tử mất phụ mẫu tính tình hơi nóng nảy cũng có thể hiểu được.
Trong nội tâm Diệp Huyền đồng thời cười lạnh, Tần Vũ ngươi có thể giả vờ chẳng lẽ ta không thể?
- Ngươi còn dám nói một lần?
Đôi mắt Tần Vũ lúc này đỏ thẫm, hắn nổi giận đi lên phía trước, Diệp Huyền luôn miệng nói Tần gia có người chết, hắn có thể chịu?
Diệp Huyền mặt không đổi sắc, bất đắc dĩ lắc đầu:
- Ha ha, ta lần đầu tiên nghe được có người mất phụ mẫu còn muốn ta nói thêm một lần, ai, có lẽ thân nhân của hắn mất đi nên bi thương quá độ, cũng quá đáng thương.
Diệp Huyền thương cảm nhìn Tần Vũ, lại nói với La Mẫn:
- La Mẫn ah, La gia chúng ta dù gì cũng là đại gia tộc tại đế đô, Tần gia cũng không biết là gia tộc ở xó xỉnh nào, xảy ra chuyện như vậy La gia nên tha thứ nhiều hơn, dỡ xuống một phần đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1949505/chuong-759.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.