- Chúng ta cần một giải thích.
Hai gã luyện dược sư liên tục gầm lên.
- Ha ha, lát nữa ta cho các ngươi giải thích.
Diệp Huyền xùy cười một tiếng, chợt nhìn về phía Tề lão:
- Ngươi bây giờ có cần giải thích với ta hay không
Tề lão bộ dáng ngây thơ, hắn sợ hãi nơm nớp lo sợ nói:
- Lão hủ nghe không hiểu Diệp thiếu nói gì.
- Còn giả vờ?
Diệp Huyền híp mắt thản nhiên nói:
- Ngươi là một luyện dược sư ngũ phẩm giả thành luyện dược sư tam phẩm lâu như thế không mệt sao?
- Cái gì?
Mọi người càng chấn động không nhỏ, liên tục nhìn về phía Tề lão: Tề lão dĩ nhiên là luyện dược sư ngũ pâẩm, không có khả năng ah, hắn làm trong dược phường sáu năm, nếu như là luyện dược sư ngũ phẩm sẽ không ai biết sao?
Huống chi hắn là luyện dược sư ngũ phẩm, có cần thiết lưu lại La gia làm luyện dược sư tam phẩm, hắn còn làm nhiều năm như vậy sao?
- Diệp thiếu, có phải người lầm hay không?
La Mẫn và La Tường đều khó có thể tin nói ra.
- Có lầm hay không cứ bắt hắn lại là biết.
Diệp Huyền cười lạnh nói.
La Mẫn và La Tường lập tức như lâm đại địch, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Tề lão.
- Không cần gia chủ cùng La Tường đại sư động thủ.
Trên mặt trung thực Tề lão xuất hiện một tia giận dữ, nghĩa chính ngôn từ nói:
- Diệp thiếu, lão hủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1949383/chuong-697.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.