- Vậy cũng chưa hẳn, nói không chừng Tần gia hai năm trước đã toàn lực nghiên cứu thì sao?
Các loại âm thanh nghị luận vang lên liên tục.
- Được rồi, La Mẫn gia chủ, đừng nói nhảm với hắn.
Đúng lúc này Diệp Huyền lãnh đạm nói một câu với La Mẫn.
La Mẫn quay đầu nhìn lại, hắn liền phát hiện Diệp Huyền đang rời đi một mình, hắn lập tức kéo La Thành đi theo.
Hiện tại hắn cũng hiểu loại chuyện này nếu như không có chứng cớ cho dù nói rách miệng ở đây cũng không được gì.
Huống chi dùng thân phận và địa vị của Tần gia, hắn có được chứng cớ cũng không thể dùng được.
- Ah, tiểu tử kia đi rất nhanh.
Nhìn thấy Diệp Huyền rời đi, Tần Vũ lúc này nở nụ cười lạnh châm chọc, đồng thời trong mắt bắn ra hào quang hung ác.
Trong đầu của hắn hiện tại suy tính biện pháp xử lý Diệp Huyền.
Mà Diệp Huyền đang bước đi trên đường cái phường thị.
Ánh mắt của hắn tùy ý nhìn qua các cửa hàng chung quanh.
Các loại vật phẩm rực rỡ muôn màu, chúng được trưng bày cực kỳ hấp dẫn.
Chung quanh có không ít người đi đường đi ngang qua hắn.
Ánh mắt Diệp Huyền lại bị một thanh kiếm trên cửa hàng hấp dẫn chú ý.
Đúng lúc này ——
Một tên đại hán khôi ngô đi bên cạnh Diệp Huyền lập tức bộc phát một tia sát cơ.
Hô!
Bàn tay hắn hóa thành màu đỏ thẫm, trên bàn tay của hắn phóng thích hỏa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1949353/chuong-682.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.