Chương trước
Chương sau
Kế tiếp song phương lựa chọn tất cả tài liệu tại nơi khác, tiến hành thảo luận xâm nhập.

Lục Ly đại sư ngay từ đầu vẫn còn tương đối tích cực, nói có sách, mách có chứng, mỗi người phát biểu ý kiến của mình, khi hắn nói ra mấy loại tài liệu bị Diệp Huyền bác bỏ thì hắn bị đả kích cực lớn.

Diệp Huyền luôn có thể từ phân tích đặc điểm tài liệu bác bỏ đề nghị của hắn, hết lần này tới lần khác Diệp Huyền lại nói có đạo lý làm hắn không thể phản bác.

Làm cho Lục Ly đại sư rung động nhất chính là Diệp Huyền đưa ra tài liệu.

Mỗi một chủng tài liệu vừa đưa ra, hắn chợt nghe không có gì lạ, sau khi thăm dò sâu vào trong đó, loại tài liệu này dùng ở chỗ này không thể nghi ngờ là tinh diệu nhất, làm hắn có cảm giác thể hồ quán đỉnh.

Mấy lần như vậy Lục Ly đại sư cảm giác khóe miệng đắng chát.

Thậm chí hắn hoài nghi mình có phải là luyện khí sư Vương cấp thất giai hay không, so với và Diệp Huyền, tạo nghệ tài liệu học của hắn, quả thực giống như học sinh tiểu học.

Sau khi trải qua nghiên cứu một phen, Diệp Huyền cùng Lục Ly đại sư đã xác định vài loại tài liệu phù hợp.

Thời điểm nhìn tất cả tài liệu ghi lên giấy, trong nội tâm Lục Ly đại sư sinh ra tâm kính nể Diệp Huyền.

Mình sống bao nhiêu năm qua chẳng khác gì sống trên thân chó.

Cuối cùng Lục Ly đại sư đảm nhiệm nhiều việc, nói cho Diệp Huyền những phụ liệu này đều do hắn đi mua sắm hoặc chuẩn bị, đương nhiên phí tổn gì đó là Diệp Huyền ra.

Diệp Huyền ước gì như thế, mặc dù những tài liệu này chỉ là ngũ lục giai nhưng số lượng lại không ít, hơn nữa có vài loại thập phần trân quý.

Bảo hắn đi mua sắm, hắn tìm khắp cả đế đô cũng chưa chắc có thể tìm toàn bộ.

Dựa vào thân phận Lục Ly đại sư đi tìm, chắc hẳn không bao lâu là có thể tìm đủ tài liệu.

Đây cũng là nguyên nhân vì cái gì Diệp Huyền nghĩ tất cả biện pháp đi tìm Lục Ly như vậy.

- Huyền Diệp đại sư, Lục Ly ta bình sinh không bội phục ai, ngươi là người ta bội phục duy nhất.

Lục Ly đại sư cảm khái vô cùng.

Diệp Huyền tuổi còn trẻ nhưng tạo nghệ luyện khí học làm cho luyện khí sư Vương cấp thất giai như hắn cam bái hạ phong, cảm thấy không bằng....

Người này tầm mắt kiến thức tuyệt đối không phải Mộng Cảnh bình nguyên có thể bồi dưỡng ra.

Cũng không biết trên đời này còn có người nào mới có thể dạy ra đệ tử kiệt xuất như thế.

- Ngươi an tâm chuẩn bị, nhanh thì ba năm ngày sau, chậm thì nửa tháng, ta nhất định tìm được tất cả tài liệu.

Lục Ly đại sư vỗ ngực nói.

- Đúng rồi, không biết đại sư hiện tại ngụ ở chỗ nào? Luyện Khí Phường ta cái khác không nhiều lắm, phòng trọ không thiếu, đại sư có thể ở tại Luyện Khí Phường, sau khi tìm được tài liệu tìm không thấy đại sư ngươi.

Hắn trong thời gian trao đổi với Diệp Huyền cũng được lợi ích không nhỏ, thu hoạch trong thời gian ngắn còn nhiều hơn hắn tu hành một năm.

Lục Ly đại sư làm sao cam lòng thả Diệp Huyền rời đi, ước gì mỗi ngày có cơ hội thảo luận với Diệp Huyền.

Diệp Huyền uyển chuyển cự tuyệt.

Thấy Diệp Huyền cố ý phải đi, Lục Ly đại sư cũng không cường lưu, lúc này hắn đưa cho Diệp Huyền một tấm lệnh bài, nói cho hắn biết có tấm lệnh bài này thì hắn có thể tự do ra vào Luyện Khí Phường bất cứ lúc nào, hơn nữa có thể đi tới tất cả các nơi hợp tác với Luyện Khí Phường, đều có thể hưởng thụ đãi ngộ cao nhất.

Nói một cách khác Diệp Huyền có tấm lệnh bài này, địa vị của hắn tại các nơi trong đế đô không kém gì Lê Húc.

...

- Ai, lúc này La gia phải xong đời rồi.

- Đúng vậy, cũng không biết La gia làm như thế nào, không ngờ đắc tội Tần gia, một tiểu thế gia, một khác chính là đại thế gia La gia tự tìm đường chết rồi.

- Đắc tội Tần gia còn tốt, nghe bảo trong giao dịch hội của Luyện Khí Phường hôm nay, đệ tử La gia La Thành làm xằng làm bậy trong Luyện Khí Phường, chọc giận Luyện Khí Phường, ngay cả Mộ Dung hào phú cũng từ bỏ La gia.

- La gia là một ít tiểu thế gia, ai cho bọn chúng lá gan chọc giận Luyện Khí Phường, khó trách Mộ Dung gia lại buông bỏ bọn chúng như thế.

Sau khi kết thúc một cọc tâm sự, Diệp Huyền đang chuẩn bị quay trở lại khách sạn, lúc này hắn nghe được nhiều người trên đường cái nói chuyện với nhau.

- Các ngươi vừa nói đã xảy ra chuyện gì?

Sắc mặt Diệp Huyền trầm xuống, lập tức ngăn cản mấy người này và lạnh lùng hỏi một câu.

- Ai ah, ai nói thế, muốn hỏi chuyện nhưng thái độ kém quá.

Những người kia đang trò chuyện thoải mái, đột nhiên có giọng nói lạnh lẽo vang lên, tâm tình lập tức khó chịu và hừ lạnh một tiếng.

Quay đầu, bọn họ nhìn thấy Diệp Huyền đang lạnh lùng nhìn bọn họ.

Phát hiện đối phương chỉ là một thiếu niên, trên mặt những người kia càng có ý khinh thường càng lớn, định nói cái gì nói chuyện sạch sẽ chút, lại phát hiện khí tức của đối phương làm hắn sợ hãi, trực tiếp ép bọn họ không thở được.

Vẻ mặt mấy người này khó chịu biến mất không còn sót lại cái gì, toàn thân đổ mồ hôi lạnh.

Người này trẻ tuổi như vậy, khí thế trên người đáng sợ như thế, tuyệt đối là đệ tử hào phú.

Một người trong đó vội vàng lắp bắp nói:

- Vị thiếu gia này, ngài muốn hỏi cái gì?

Thần sắc của hắn hơi sợ hãi.

Tại đế đô, khó gây nhất không phải những kẻ cùng hung cực ác, mà là đệ tử hào phú giống Diệp Huyền.

Bọn họ đùa nghịch tính tình chẳng khác gì tự tìm đường chết.

Diệp Huyền cau mày lạnh lùng nói ra:

- Đừng nói nhảm nhiều như thế, vừa rồi ngươi nói chuyện là có ý gì? La gia như thế nào?

Người nọ vội vàng giải thích:

- Là như thế này, La gia thiếu gia La Thành hôm nay là Luyện Khí Phường, đắc tội Tần gia Tần Vũ thiếu gia và Luyện Khí Phường luyện khí sư, hiện tại Tần Vũ thiếu gia đang gây phiền toái cho phường thị của La gia.

Diệp Huyền lập tức hiểu ra, hành vi của mình tại Luyện Khí Phường hôm nay liên lụy đến La gia, Tần Vũ không đối chính mình, ngược lại đi gây phiền toái cho La gia.

Tuy Diệp Huyền không có cảm giác gì với La gia nhưng La Thành làm người rất không tồi, ít nhất gặp được vấn đề cũng không có tự lo thân mình, ngược lại dám đứng ra nói chuyện vì mình, đó là người trẻ tuổi dám làm dám chịu.

- Tần Vũ sao, gia hỏa này muốn chết.

Ánh mắt Diệp Huyền lạnh như băng nói ra, sau đó hắn lên đường đi tới phường thị.

Vài tên võ giả nghị luận nhìn thấy thân ảnh Diệp Huyền trong nháy mắt biến mất khỏi tầm mắt của bọn họ, liên tục lau lau mồ hôi lạnh trên trán và nhỏ giọng nói với nhau:

- Gia hỏa này là đệ tử của gia tộc nào, nhìn tuổi hắn còn trẻ, hình như còn chưa tới hai mươi, tốc độ vừa rồi ít nhất cũng là Thiên Vũ Sư tứ giai hậu kỳ, cũng không biết có quan hệ với Tần gia hay La gia đây?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.