Ánh mắt Mộ Dung Vân Tiêu lộ ra thần sắc phức tạp, trên thực tế nàng cũng nhìn trúng Tiểu Tử Điêu trên vai Diệp Huyền, bởi vì chuyện lúc trước nên không tìm Diệp Huyền mở miệng.
Nếu như Tiểu Tử Điêu bị Chu Khinh Vi đạt được, nàng nhất định phiền muộn rất lâu.
Ánh mắt mọi người nhìn mình làm Diệp Huyền giật mình.
Chợt lắc đầu:
- Không bán.
Hắn âm thầm im lặng, Luyện Khí Phường còn chưa bán đồ vật, tại sao mọi người lại nhìn chằm chằm vào Tiểu Tử Điêu của mình như vậy?
Chu Khinh Vi không nói gì, một ít thanh niên chung quanh lại khó chịu.
- Tiểu tử, Chu tiểu thư nhìn trúng sủng vật của ngươi là vinh hạnh cảu ngươi đấy.
- Nếu như ngươi thức thời, tựu tùy tiện ra giá bán con chồn cho Chu tiểu thư.
Có thanh niên nắm lấy cơ hội tích cực mở miệng, muốn lưu lại ấn tượng tốt cho Chu Khinh Vi.
Chu Khinh Vi nhướng mày, hiển nhiên không có ngờ tới Diệp Huyền lại cự tuyệt yêu cầu của mình, cho dù nàng đi tới nơi nào đều là tiêu điểm của mọi ngườ, thanh niên của các đại gia tộc còn muốn chủ động tặng quà cho nàng, hôm nay nàng muốn một con Tiểu Tử Điêu nhưng có người không bán cho nàng?
Nếu như đối phương vì hấp dẫn mình chú ý, không thể nghi ngờ đã thành công rồi, chỉ tiếc lưu lại ấn tượng không tốt cho nàng.
Lúc này Tiểu Tử Điêu ngáp trên vai Diệp Huyền, nó linh động đáng yêu.
Chu Khinh Vi nhìn qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1949267/chuong-639.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.