Chương trước
Chương sau
Nàng kia biết rõ Diệp Huyền thực nhận ra nàng, trong nội tâm vô cùng kinh hãi, ánh mắt nhìn Diệp Huyền tràn ngập hoảng sợ và sợ hãi.

Vì tránh né Diệp Huyền, nàng gần như nghĩ tất cả biện pháp, trong thời gian ngắn như thế, chẳng những đổi quần áo, tắm rửa, nàng còn dùng dung dịch đặc biệt tẩy rửa thân thể của mình, kể cả tóc và cả nơi tư mật cũng không bỏ qua.

Nàng xem ra Diệp Huyền muốn tìm được chính mình khó hơn lên trời, nàng không ngờ mới qua không bao lâu đối phương dễ dàng tìm được chính mình.

- Đúng rồi, không phải Đồ Nhân Tôn đi theo ngươi sao? Hắn ở đâu?

Nữ tử như nghĩ tới cái gì đó, đột nhiên nàng hỏi.

- Bị ta giết. Ta không có quá nhiều thời gian lãng phí tại đây, giao Tinh Phách Thạch ra đây.

Diệp Huyền lạnh lùng nói ra.

Nữ tử này chấn động, biểu lộ cứng lại, chợt khẽ cắn môi, bất đắc dĩ xuất ra một hộp ngọc.

Diệp Huyền vội vàng mở hộp ngọc ra, bên trong có tinh thể màu vàng tỏa sáng, nó tỏa ra hào quang sáng ngời, chính là Tinh Phách Thạch.

Trong nội tâm Diệp Huyền vô cùng vui vẻ, hao phí nhiều thời gian như thế cũng tìm được Tinh Phách Thạch, trong lòng của hắn giống như bỏ được một tảng đá lớn trong lòng.

Thu hồi Tinh Phách Thạch, Diệp Huyền không nói lời nào liền quay người đi ra ngoài.

Lưu lại nữ tử với thần thái ngẩn ngơ.

Nửa canh giờ sau, Diệp Huyền đã xuất hiện tại một khách sạn hoa lệ khác trong đế đô.

Nếu đã đạt được Tinh Phách Thạch, hắn cũng không cần phải quay trở lại Thiên Tức Lâu, hơn nữa hắn biết rõ một khi tin tức Đồ Nhân Tôn bị giết, thân phận của hắn tuyệt đối sẽ bị người ta chú ý.

Địa phương như chợ đêm dưới mặt đất có tính ẩn nấp là tốt nhưng là nơi không có quy tắc, chỉ cần có phương pháp, tìm được nơi hắn ở quá dễ dàng, Diệp Huyền cũng không ngu ngốc quay trở về.

Phân phó tiểu nhị không nên quấy rầy, Diệp Huyền nhanh chóng bế quan tu luyện.

Đầu tiên hắn khắc trận vân chung quanh, bày xuống một ít trận bàn, sau khi phong tỏa khí tức của gian phòng, Diệp Huyền nhanh chóng xuất Tinh Phách Thạch ra ngoài.

Tinh Phách Thạch cực kỳ cứng rắn, vốn muốn luyện hóa cần thủ đoạn và tài liệu khác, hắn có thiên hỏa cho nên cực kỳ dễ dàng.

Sau nửa canh giờ, Tinh Phách Thạch đã bị hòa tan thành một đám chất lỏng óng ánh, nó tỏa ra khí tức cực kỳ đặc biệt.

Diệp Huyền nhanh chóng dung nhập tinh túy Tinh Phách Thạch vào trong thân thể của mình, một tia lực lượng đặc biệt bị hắn khống chế tiến vào trong đầu của hắn, nó tiếp xúc với minh tâm chủng.

Hai chủng lực lượng tiếp xúc nhau, sau đó tự triệt tiêu nhau, sau khi lực lượng Tinh Phách Thạch hoàn toàn biến mất, khí tức minh tâm chủng lưu lại trong đầu diệp Huyền cũng biến mất không còn, không thừa lại một tia.

Cảm nhận khí tức minh tâm chủng biến mất một cách hoàn toàn, Diệp Huyền thở dài một hơi, rốt cuộc trên mặt cũng nở nụ cười thoải mái, lúc này hắn nhẹ nhõm giống như đạt được tân sinh.

Sau khi giải trừ khí tức minh tâm chủng, rốt cuộc hắn không cần giống như trước kia chạy ngược chạy xuôi, hắn quả thật chịu đủ thời gian bị đuổi giết.

Lúc Diệp Huyền giải trừ minh tâm chủng, trong khu vực núi rừng hắn tiềm tu lúc trước, một gã lão giả lơ lửng giữa không trung, hắn phẫn nộ nhìn chằm chằm vào khu vực núi rừng này.

- Nơi này thật sự lưu lại khí tức minh tâm chủng nhàn nhạt nhưng tiểu tử đã biến mất, đáng giận.

Người này chính là Cuồng Chiến trưởng lão một đường truy tung Diệp Huyền, đã đuổi giết hơn ba tháng, hắn mỗi một lần tìm tới nơi rõ ràng là vị trí khí tức minh tâm chủng từng xuất hiện qua, chờ thời điểm hắn tới đã không còn lại ai.

Lần lượt đuổi giết làm hắn mất đi kiên nhẫn.

Oanh!

Hắn vỗ một chưởng xuống dưới, vô số cây cối tan vỡ, bụi mù nồng đậm bay lên không trung.

- Ân?

Đột nhiên hắn như cảm thấy cái gì đó, Cuồng Chiến lập tức xuất ra một khối đá màu trắng, sau khi xem xét sắc mặt hắn biến hóa.

Tảng đá màu trắng này chính là trắc minh thạch, có thể phát hiện khoảng cách và phương vị của người có minh tâm chủng, cho tới nay hắn vẫn dùng trắc minh thạch truy tung Diệp Huyền, dù Diệp Huyền ngăn cách khí tức minh tâm chủng, trắc minh thạch cũng có thể mơ hồ cảm nhận được phương vị của Diệp Huyền.

Nhưng bây giờ minh thạch màu trắng đã hoàn toàn yên tĩnh, điều này hiển nhiên đại biểu trắc minh thạch đã hoàn toàn mất đi năng lực cảm ứng minh tâm chủng.

Điều đó không có khả năng.

Nội tâm Cuồng Chiến lúc này cực kỳ khiếp sợ, căn cứ hắn hiểu biết, trắc minh thạch căn bản không có khả năng không cảm ứng ra khí tức minh tâm chủng, nếu như một khi hoàn toàn không dò ra chỉ có một khả năng, chính là đối phương giải trừ minh tâm chủng.

Nhưng khả năng này càng làm Cuồng Chiến cảm thấy khó tin, minh tâm chủng của mình là một lão tổ luyện hồn sư thất phẩm đã ẩn cư của Huyền Cơ Tông luyện chế, căn cứ hắn giảng thuật, một khi gieo minh tâm chủng, trừ khi có phương pháp đặc thù, cũng chỉ có luyện hồn sư thất giai mới có thể giải trừ.

Chẳng lẽ sau lưng người đánh chết Cuồng Phong con hắn lại có luyện hồn sư thất phẩm hay sao?

Hỗn đản, hắn tức giận mắng một tiếng, hắn nhanh chóng xuất ra địa đồ khu vực gần đây.

Ngay sau đó ánh mắt của hắn nhìn sang đế đô Hạo Thiên đế quốc cách đó không xa.

Tên kia hiện tại nhất định đã đi tới đế đô Hạo Thiên đế quốc, Cuồng Chiến lập tức đưa ra kết luận, cho dù đối phương muốn mua tài liệu loại trừ minh tâm chủnghay tìm kiếm luyện hồn sư thất phẩm, dế đô Hạo Thiên đế quốc chính là lựa chọn duy nhất.

Nghĩ tới đây Cuồng Chiến lập tức hóa thành hào quang và nhanh chóng đi tới đế đô Hạo Thiên đế quốc.

Hắn lập tức triệu tập quản sự phân bộ Huyền Cơ Tông tại Hạo Thiên đế quốc, mệnh lệnh điều tra một ít giao dịch đặc thù của chợ đêm.

Thời gian trôi qua thật nhanh, tin tức Diệp Huyền thu mua Tinh Phách Thạch dưới chợ đêm cũng đưa tới trước mặt Cuồng Chiến.

Hắn lập tức hiểu ra, thanh niên thu mua Tinh Phách Thạch, Hồn Nguyên Tâm Tinh tại chợ đêm chính là hung thủ đánh chết Cuồng Phong con hắn.

Tuy không rõ tên thanh niên tóc vàng đi nơi nào, hơn nữa dung mạo của người đó không hoàn toàn tương xứng với hình dáng tại thành Hắc Thạch.

Nhưng Cuồng Chiến trong tối tăm có cảm giác đây là người mình muốn tìm.

Đặc biệt sau khi biết tên thanh niên này đánh chết Đồ Nhân Tôn ở ngoài thanhf, Cuồng Chiến càng thêm khẳng định suy nghĩ của mình.

Trong vài ngày kế tiếp, Cuồng Chiến đi khắp bốn phía trong đế đô tìm kiếm Diệp Huyền.

Mặc cho hắn phái người điều tra như thế nào, thanh niên kia giống như biến mất trong đế đô, không có tin tức.

Khi Cuồng Chiến đi khắp nơi tìm kiếm Diệp Huyền, lúc này Diệp Huyền đang thoải mái nhàn nhã dạo chơi trong đế đô.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.