- Ân, mười gốc linh dược lục giai không tệ, ta lấy, huyền thạch trung phẩm ta cũng cầm làm tiền tiêu vật, những thứ khác ngươi thu đi.
Diệp Huyền không mặn không nhạt nói một câu.
Mạc Thành Thiên sững sờ, hắn vốn cho rằng Diệp Huyền sẽ mang tất cả đi, không nghĩ tới chỉ lấy vài món trong đó, về phần nhất ba bình đan dược ngũ giai quý giá nhất lại không nhìn một chút.
Đây là Mạc Thành Thiên suy đoán mà thôi, cũng đúng, thân phận đệ tử siêu cấp thế gia là gì, đan dược cái gì căn bản không nói chơi, sao có thể nhìn trúng những đan dược này, thật sự là bụng tiểu nhân đo lòng quân tử.
- Được rồi, mang nhi tử của ngươi trở về đi, hảo hảo quản giáo một phen, về sau đừng lại chọc vào người không thể chọc, điện hạ nhà ta tâm tư nhân hậu, đổi lại là ta đã sớm một tát san bằng gia tộc của ngươi rồi.
Kim Lân một cước đá Mạc Thông, hắn rất xem thường.
Dưới một cước của nó, dây thừng trên người Mạc Thông đều đứt, thân thể chết lặng cũng khôi phục năng lực hành động.
- Phụ thân!
Mạc Thông nhào tới trước mặt Mạc Thành Thiên và gào khóc.
- Đồ hỗn trướng, còn không quỳ xuống nhận lỗi với điện hạ.
Mạc Thành Thiên căm hận nói.
Mạc Thông vẻ mặt cầu xin, hắn quỳ bên cạnh và cúi đầu.
Thông qua trao đổi giữa phụ thân và Diệp Huyền, Mạc Thông cũng hiểu rõ hai người Diệp Huyền có địa vị kinh hãi người, cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1949200/chuong-603.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.