Thành Hắc Thạch, thập phần to lớn, nhìn từ xa nó như mô đất màu đen không có đặc biệt gì, sau khi đi tới gần sẽ phát hiện đó là thành trì to lớn, tường thành màu đen có dấu vết pha tạp, càng kể rõ lịch sử lâu dài của nó.
Cửa vào thành Hắc Thạch có vài tên hộ vệ đang thu phí.
Trong vô không lĩnh này, trừ chín đại thành trì ra, bất kỳ địa phương nào cũng không an toàn.
Đặc biệt là dã ngoại, trừ yêu thú hoành hành, càng có đạo phỉ qua lại, bởi vậy mỗi một tòa thành trì đều thu mỗi người năm mươi huyền tệ vào thành.
Sau khi đưa một trăm huyền tệ, Diệp Huyền và Kim Lân đi vào thành trì.
Nội thành và ngoại thành là hai thế giới hoàn toàn khác nhau, vừa tiến vào trong thành trì, lúc này có tiếng người huyên náo vang lên liên tiếp, đại lượng võ giả đang đi lại trên đường, thành thị này vô cùng náo nhiệt.
- Khoai nướng vừa mê vừa say đay, một huyền tệ một củ.
- Băng hồ lô đường vừa lớn lại ngọt, không ngọt không trả tiền.
- Bánh bao mới ra lò, bánh bao đây, một huyền tệ hai cái.
Âm thanh rao hàng không ngừng vang lên khắp phố phường.
Kim Lân nhìn trái nhìn phải, hai mắt sáng lên, nghe mùi thơm khóe miệng chảy nước miếng không dứt.
Đặc biệt ngửi thấy mùi bánh bao thơm nên chân nó không nghe lời.
- Khách quan, mua hai cái bánh bao đi, chỉ cần một huyền tệ cam đoan da bánh mỏng mà mỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1949169/chuong-587.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.