- Nghiệt súc, muốn chết sao!
Không chờ đám người Diệp Huyền có hành động, Kim Lân đã ngang nhiên nhào tới, rầm rầm rầm, nó chỉ đánh vài cái đã tiêu diệt toàn bộ hồn thú tứ giai.
- Thật mạnh!
Vân Ngạo Tuyết và Hạ Thất Tịch trợn mắt há hốc mồm, những ngày qua khi gặp được hồn thú tứ giai, lúc trước ba người bọn họ gặp được liền hao phí tinh lực rất lớn mới có thể đánh chết, hiện giờ thanh niên tóc vàng vung tay đánh ra một chưởng là dễ dàng tiêu diệt như phủi bụi.
Rốt cuộc gia hỏa này là người nào?
Hai người Vân Ngạo Tuyết và Hạ Thất Tịch thập phần khiếp sợ.
- Huyền thiếu, vài đầu súc sinh không có mắt đã bị ta tiêu diệt...
Sau khi thu mấy viên hồn châu, Kim Lân xoay người nhìn thấy ánh mắt khiếp sợ của Vân Ngạo Tuyết và Hạ Thất Tịch.
Trong nội tâm Kim Lân chấn động vài lần, nó có chút chột dạ nhìn Diệp Huyền mặt không biểu tình.
Nghĩ đến Diệp Huyền trước kia bảo mình ẩn giấu thực lực, Kim Lân lập tức đổ mồ hôi lạnh, nhìn chung quanh một chút sau đó nói:
- Khục khục, vì sao những hồn thú này lại yếu như thế, kỳ quái? Trước kia cả buổi mới có thể đánh chết một con, lần này có thể đánh chết nhẹ nhõm như thế, ha ha ha, vận khí tốt.
Thật không?
Vân Ngạo Tuyết và Hạ Thất Tịch nghi hoặc liếc nhau, chẳng lẽ hồn thú ngang giai cũng phân mạnh yếu.
- Có lẽ hồn lực của ngươi có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1949100/chuong-553.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.