Phải nghĩ biện pháp.
Diệp Huyền cau mày, hồn lực của hắn cẩn thận dò xét bốn phía.
Đột nhiên ánh mắt của hắn sáng ngời.
Trong tầm mắt của hắn có một con yêu thú hình thể xấu xí đi tới đi lui.
Con yêu thú này cấp bậc tứ giai, bộ dáng lại thập phần chất phác, yêu thú tứ giai có tư cách đi vào trong động nhưng con yêu thú này lại đi tới di lui bên ngoài hang động giống như tuần tra.
- Có biện pháp.
Nhìn thấy xuyên sơn giáp tứ giai, trong nội tâm Diệp Huyền đã có chủ ý mới.
Phanh!
Hắn lại bảo nham thạch cự lang đi tới trước mặt xuyên sơn giáp, bảo nó hung hăng càn quấy một chút..
Xuyên sơn giáp bị nham thạch cự lang chọc giận, nó gào thét một tiếng sau đó đuổi theo nham thạch cự lang.
Diệp Huyền lúc này âm thầm lui về phía sau, hắn khống chế nham thạch cự lang chạy ra bên ngoài, ước chừng nửa nén hương sau, nham thạch cự lang đã dẫn xuyên sơn giáp tới khu vực không người.
Xuyên sơn giáp đuổ theo nham thạch cự lang trong chốc lát, nó phát hiện mình cho dù thế nào cũng không đuổi kịp đối phương, nó lúc này chuẩn bị quay trở về, Diệp Huyền dùng thôn phệ vũ hồn đánh ấn ký vào người của nó, cảm nhận được khí tức khủng bố của thôn phệ vũ hồn, xuyên sơn giáp quỳ xuống, toàn thân nó lạnh run.
Diệp Huyền vội vàng phân ra một đạo vũ hồn chi lực bao phủ xuyên sơn giáp, hắn chuẩn bị khống chế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1948997/chuong-502.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.