Huống chi cách làm của Ngô Húc chẳng khác gì tay không bắt sói, chẳng có gì bảo đảm.
- Không?
Ngô Húc mỉm cười, hắn cũng không nói thêm cái gì, ánh mắt của hắn lúc này lăng lệ ác liệt, trong người hắn phóng thích sát cơ đáng sợ bao phủ quanh người Diệp Huyền, thản nhiên nói:
- Ta tin tưởng ta biểu hiện đủ thành ý, các hạ không nói ra nữa chữ nào. Hơn nữa nơi này là phù quang bí cảnh bao la khôn cùng, nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, với thiên phú các hạ mà xảy ra ngoài ý muốn, tin tưởng người nhà ngươi sẽ tiếc nuối không thôi.
Ngô Húc đưa ra yêu cầu không được liền uy hiếp trần trụi.
Diệp Huyền làm như không nghe theo ý của đối phương, không khỏi cười nói:
- Vậy thì đa tạ tiền bối quan tâm, Diệp Huyền cáo từ.
Vừa mới dứt lời, Diệp Huyền xoay người rời đi.
Sắc mặt Ngô Húc lúc này trầm xuống, hắn không nghĩ tới mình cho đối phương đủ mặt mũi, Diệp Huyền còn không lĩnh tình.
Hắn xem ra Diệp Huyền có là thiên tài cỡ nào cũng là một tên đệ tử của Lưu Vân quốc, mà hắn là hội trưởng hồn sư tháp Địa Thạch quốc.
Cho dù từ tên tuổi hay thân phận, Diệp Huyền còn kém hắn quá xa.
Nếu như Diệp Huyền ngoan ngoãn giao phương pháp cô đọng Lam Tinh thảo vũ hồn, song phương đều vui vẻ, hết lần này tới lần khác Diệp Huyền không biết phân biệt nên chọc giận Ngô Húc.
- Đã như thế vậy thì đừng trách Ngô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1948978/chuong-492.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.