Đại tướng kia cười lạnh, nghiêm giọng nói:
- Loại như ngươi mà cũng xứng để nghe tên của ta sao, ta vốn còn định để lát nữa sẽ xử trí ngươi sau, bây giờ ngươi lại tự dâng mình lên, vậy thì đừng trách ta không khách khí, người đâu, mau bắt hết lũ phản tặc này lại cho ta.
- Dạ, tướng quân!
Vài tiếng hô to vang lên, từ phía sau đội ngũ lại có ba người đi tới, khí thế trên người mỗi người đều hơn hẳn gã, giống như mấy ngọn núi lớn, ép tới mức trong lòng Chu Tuấn chấn động mãnh liệt.
Chu Tuấn biến sắc, biết rõ hôm nay sợ là phải thua thiệt lớn, nhưng vẫn cố mạnh miệng nói:
- Ta chính là tướng quân của vương quốc, thống lĩnh quân đội trú đóng ở Thiên Húc hành tỉnh, đang truy xét kẻ xấu sát hại người của phủ thành chủ, các ngươi dựa vào cái gì mà xử trí ta!
Gã bất chấp tất cả, trực tiếp chiếm lấy chữ lý trước đã. Có lý sẽ dễ nói chuyện hơn, đều là người của Lưu Vân Quốc, mặc dù đối phương là kim sư quân đoàn vương bài, nhưng gã cũng là tướng quân trấn thủ một phương, đối phương cũng không tới mức bất chấp đạo lý, không hỏi không rằng liền trực tiếp bắt gã lại đúng không?
- Dựa vào cái gì à? Chỉ dựa vào bản tướng quân họ Lý tên Dật Phong, là vương quốc tam đẳng công, Bách Thắng tướng quân do bệ hạ tứ phong, đừng nói là bắt ngươi lại, cho dù có giết chết ngươi thì cũng không ai nói gì.
Vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1948856/chuong-432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.