- Bát vương tử điện hạ nói đúng lắm.
Tư Mã Hiên Vũ và thủ lĩnh cấm vệ quân cả người be bét máu đi tới, kể sơ lại chuyện vừa xảy ra khi nãy.
Sau khi nghe thấy những gì đã xảy ra, tất cả mọi người đều khiếp sợ nhìn Diệp Huyền, trên mặt là vẻ không dám tin.
Chỉ có Sở Vân Phi là mỉm cười, giống như hiểu được gì đó.
- Đúng rồi, đám sát thủ còn lại đâu.
Sở Vân Phi hỏi.
- Hồi Sở vương đại nhân, tất cả đều đã chết.
Mọi người quay đầu lại nhìn, đám hắc y nhân bị Sở Vân Phi chặt đứt tứ chi, cố ý lưu lại lúc này cũng đã hoàn toàn tắt thở, trong miệng trào máu đen, mùi vô cùng tanh hôi.
Sở Vân Phi lắc đầu, đối với kết quả này gã cũng không thấy lạ:
- Sát thủ của Ảnh Sát Môn này, có rất nhiều cách tự sát, cho dù bắt sống cũng có thể thần không biết quỷ không hay mà tự tử, căn bản không cách nào moi được nửa điểm tin tức.
- Bất quá bọn chúng dám ban ngày ban mặt ám sát vương tử và đại sư của Lưu Vân Quốc ta, thật sự là coi trời bằng vung, Phiền Hách, ngươi lập tức xuất động tất cả thành vệ quân, giới nghiêm vương thành, tuyệt đối không thể để cho bọn họ dễ dàng chạy thoát.
- Những người khác, thu dọn hiện trưởng cho ta, đừng bỏ sót bất kỳ manh mối nào.
Có Sở Vân Phi an bài, hiện trường lập tức bị phong tỏa, tất cả đều vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1948787/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.