Khế ước chủ tớ này, lấy Diệp Huyền làm chủ, tiểu tử điêu chính thức trở thành linh sủng của Diệp Huyền, là bên bị chế ước.
Nhìn thấy nụ cười trên mặt Diệp Huyền, tiểu tử điêu cũng lộ ra vẻ mặt giống như tựa tiếu phi tiếu, vô cùng khôn khéo.
- Oa, con chồn nhỏ đáng yêu quá, Diệp Huyền, ngươi nuôi sủng vật đáng yêu như vậy từ khi nào vậy.
Ra khỏi tu luyện tháp, vừa mới trở lại đình viện, Diệp Huyền đúng lúc gặp được hai người Lãnh Dĩnh Oánh và Phượng Nhu Y, hai người hưng phấn nhìn chồn tím trên vai của Diệp Huyền, hai mắt lộ ra vẻ yêu thích vô cùng.
Tiểu tử điêu lông mướt rượt, giống như tơ lụa, hơn nữa bộ dạng vô cùng đáng yêu, đối với nữ hài tử, đây tuyệt đối là lực sát thương cấp bậc thần khí.
Hai cô nhóc như Lãnh Dĩnh Oánh và Phượng Nhu Y vừa nhìn thấy nó một cái liền bị đánh bại, hai người nhào tới muốn sờ lông của tiểu tử điêu.
Chỉ thấy nó đột nhiên chạy qua một bên vai khác của Diệp Huyền, mắt nhỏ quay tròn, một bộ không muốn chút nào, hơn nữa, nó cũng vô cùng bất mãn vì hai người dám gọi nó là sủng vật của Diệp Huyền.
- Tiểu gia hỏa này thật đáng yêu.
Thấy tiểu tử điêu không phối hợp, Lãnh Dĩnh Oánh và Phượng Nhu Y cũng không ảo não, ngược lại càng cảm thấy nó đáng yêu hơn nữa.
- Đúng rồi, Diệp Huyền, chú chồn tím này tên gì?
- Nó gọi là Tiểu Tử.
Diệp Huyền thuận miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1948739/chuong-373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.