Mặc kệ thiên hướng nào cũng sẽ bị người ta bắt lấy nhược điểm, lấy sự thông minh của gã càng hiểu rõ, trong chuyện này thậm chí còn có bóng dáng của vương tử nữa.
Cho nên điều Triệu Kính có thể làm bây giờ chính là phá án công bằng theo lẽ thường, tìm ra chân tướng.
Chỉ có như thế mới có thể giữ được đạo lý, khiến cho quần thần không dám nói gì, để cho các bên đều an ổn xuống.
Bất quá, xem phản ứng của mọi người thì Triệu Kính cũng đã đoán ra, sợ rằng tám phần thật sự là do hai vị công tử của hai đại hầu gia tùy ý chặn đường giết người rồi.
Rất nhanh, Sở Vân Phi tập kết một đội cấm vệ quân, hộ tống mấy người Triệu Kính đi tới đại lao của thiết huyết vệ.
Trong đó có hai gã cấm vệ quân, ánh mắt liếc về phía Vân Ngạo Tuyết đứng trong đám người thì chợt giật mình, đi tới bên cạnh Sở Vân Phi:
- Đại nhân, nữ tử kia chính là vị nữ lão sư lúc ở Huyền Linh học viện dẫn học viên tới tham gia khảo hạch của đại nhân ngài cuối cùng.
- Cái gì? Là nàng sao!
Ánh mắt của Sở Vân Phi khựng lại, lẩm bẩm nói:
- Chẳng trách trên người nàng lại có được giám thị lệnh của Huyền Linh học viện, lấy thân phận của nàng, có được một khối giám thị lệnh đúng là vô cùng dễ dàng.
Gã rất muốn tới hỏi Vân Ngạo Tuyết xem vị học viên lúc trước là ai, chỉ là lúc này gã cũng chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1948719/chuong-362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.