- Mẹ kiếp, bây giờ mới lên tới hai vạn tám, tiểu tử này đột nhiên hô luôn năm vạn, hắn thích tảng đá kia tới vậy sao?
- Tiểu tử này là kẻ điên, ai dám tranh với hắn.
Một trận tiếng ồn ào bàn tán lại vang lên, ngoài ý muốn chính là sau khi Trần Tinh ra giá năm vạn xong thì cư nhiên không còn ai tăng giá nữa.
Những gì Trần Minh và lục vương tử gặp phải lúc trước, lúc này vẫn còn hiện rõ trước mắt mọi người.
- Năm vạn năm ngàn!
Đúng lúc này một thanh âm hơi do dự vang lên.
Đây là một lão giả, rõ ràng là cũng có chút hiếu kỳ với tảng đá kia.
- Mười vạn!
Trần Tinh lúc này trực tiếp bỏ ra gấp đôi.
Dù sao cũng không phải tiền của gã, gã đương nhiên cảm thấy làm sao uy phong thì cứ thế mà làm.
- Chậc chậc, đáng tiếc đây chỉ là một tảng đá mà thôi, chỉ có thể thêm vài vạn, nếu như là bảo vật gì đó, lão tử tuyệt đối là thêm trăm vạn trở lên, như vậy kêu lên mới uy phong.
Vừa báo giá, trong miệng của gã còn hùng hồn nói.
- Đúng là kẻ điên mà.
Người chung quanh đều hết nói nổi, có ai đấu giá như gã sao.
Ngay cả lão nhân kia cũng hết hứng thú.
Cuối cùng, Trần Tinh dùng giá mười vạn huyền tệ chụp được tảng đá kia.
- Lực sát thương của bản thiếu cư nhiên lại lớn tới như vậy.
Trần Tinh thấy vậy thì tự bản thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1948673/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.