Ở Huyền Linh học viện này, hai mươi và mười thứ hạng đầu trên phong vân bảng là hai trình độ hoàn toàn khác nhau, còn mười và năm thứ hạng đầu lại hoàn toàn khác nhau.
Tuy rằng Đoạn Nhận xếp thứ mười lăm, có chênh lệch khá lớn với bọn họ, nhưng gã lại là cao thủ dùng đao, công phu quyền cước kém nhiều so với dùng đao, nhưng dễ dàng bị người ta tùy tay ném ra như vậy thì vẫn có vẻ vô cùng khoa trương.
Thực lực của Diệp Huyền tuyệt đối vượt xa tưởng tượng của bọn họ, tính sơ thì ít nhất cũng đạt tới trình độ của hạng năm trở lên trên phong vân bảng, có thể tranh phong cùng bọn họ cũng không phải nói đùa.
Nhất thời, không khí ở đây vô cùng vi diệu.
Diệp Huyền không thèm nhìn người khác, đi tới trước mặt Đoạn Nhận.
- Ba chiêu thì nhiều lắm, một chiêu là đủ rồi!
- Ngươi!
Mặt Đoạn Nhận đỏ lên, một ném này của Diệp Huyền trực tiếp khiến cho cao thủ xếp hạng mười lăm trên phong vân bảng như gã mất hết mặt mũi.
Keng!
Gã rút chiến đao bên hông ra, cả giận nói:
- Có gan thì dốc toàn lực đánh một trận với ta.
Tới lúc này gã vẫn không biết mình thua như thế nào, trong lòng gã cảm thấy chẳng qua là lúc nãy mình khinh địch, bị đối phương lợi dụng sơ hở, nếu như dùng đao thì kết quả sẽ khác hoàn toàn.
Công phu tay chân của đối phương có lợi hại hơn nữa chẳng lẽ còn có thể dùng tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1948559/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.