Hơn nữa điều khiến cho Diệp Huyền càng buồn bực hơn chính là phần lớn nhiệm vụ trong này đều không liên quan gì tới luyện hồn sư hết.
Bất quá ngẫm lại cũng đúng, những người có thể tuyên bố nhiệm vụ ở nơi này đều là luyện hồn sư trong hồn sư tháp của vương quốc, nếu như gặp phải vấn đề gì ở phương diện luyện hồn học thì cơ bản đều trao đổi với nhau, rất ít khi tuyên bố nhiệm vụ làm gì.
Dù sao thì ngay cả chính bản thân họ đều không thể giải quyết được, trong vương thành này còn ai có thể giải quyết được nữa?
Mà một ít thù lao do các luyện hồn sư cấp thấp đưa ra căn bản không thể hấp dẫn được những luyện hồn sư cấp cao, nếu như thật sự có bảo vật thì trực tiếp cầm bảo vật đó đi nhờ vả cao tầng trong hồn sư tháp còn hiệu quả hơn tuyên bố nhiệm vụ trong này.
Thấy Diệp Huyền cả buổi mà vẫn không chọn trúng nhiệm vụ nào, quản sự trung niên kia không khỏi cười nói:
- Sao rồi, Diệp huynh đệ, ta không lừa ngươi đúng không, những nhiệm vụ này chắc là cũng không thích hợp với ngươi chứ gì.
- Không có loại nhiệm vụ nào hàm lượng kỹ thuật cao một chút, lại đỡ tốn thời gian hơn sao?
Diệp Huyền sờ mũi, lẩm bẩm.
Vị quản sự trung niên kia cũng giật mình, không ngờ thiếu niên này mấy lần gặp khó khăn rồi mà vẫn không chịu từ bỏ.
Suy nghĩ một lát, mắt quản sự kia đột nhiên sáng lên.
- Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1948471/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.