Trần Tinh ôm mặt, tâm linh bị tổn thương nặng nề: Chẳng lẽ ta nói sai sao?
Vân Ngạo Tuyết dẫn đường, mọi người nhanh chóng đi vào trong một khu toàn những toà đình viện, những đình viện này giống như từng toà biệt thự nhỏ, toạ lạc bên trong lâm viên, được ngăn thành những khu vực nhỏ riêng.
- Vân lão sư, ký túc xá của chúng ta sẽ không phải là ở đây đấy chứ?
Hai mắt Trần Tinh toả sáng.
Vân Ngạo Tuyết cười khẽ một cái.
- Đúng rồi, bên trong mỗi toà đình viện này đều có rất nhiều phòng, bốn người các ngươi đều đến từ Lam Nguyệt thành, ta liền sắp xếp cho các ngươi ở cùng một toà đình viện, không có vấn đề gì chứ?
- Không thành vấn đề, không thành vấn đề.
Trần Tinh liên tục gật đầu.
Diệp Huyền cũng không có yêu cầu gì với nơi ở, đương nhiên cũng không thành vấn đề.
Phượng Nhu Y và Lãnh Dĩnh Oánh nhìn nhau, đều giật mình nói:
- Vân lão sư, hai người chúng ta cũng ở cùng với bọn họ sao? Học viện cho phép nam nữ ở cùng à?
- Vào Huyền Linh học viện, các ngươi cũng coi như là người trưởng thành rồi, hơn nữa mặc dù ở chung một toà đình viện, nhưng phòng ở bên trong lại riêng biệt, đương nhiên, nếu như hai người các ngươi không muốn thì ta có thể giúp các ngươi đổi tới khu nữ sinh.
- Không cần đâu, chúng ta ở đây là được rồi.
Phượng Nhu Y và Lãnh Dĩnh Oánh nhìn nhau một cái rồi mở miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1948435/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.