- Bây giờ ta lên đây, ngươi đã phóng rắm xong chưa?
Diệp Huyền đi lên luyện võ trường, tựa tiếu phi tiếu nói.
- Rốt cuộc cũng dám đi lên rồi, hy vọng thực lực của ngươi cũng lợi hại như cái miệng của ngươi.
Tào Hạc cười đầy vẻ hung tợn, cũng không nói nhảm nhiều, thân thể đột nhiên động.
Vèo!
Giống như một con bạch hạc vương cánh, Tào Hạc tung người nhảy lên, nháy mắt liền lao tới trước mặt Diệp Huyền, gã giơ tay lên, bàn tay của gã chụm lại như cái mỏ, mổ về phía Diệp Huyền nhanh như chớp, huyền khí kéo ra thành hình dạng như đinh ốc, phát ra tiếng kêu bén nhọn.
- Hay cho một chiêu bạch hạc giương cánh, một chiêu này của Tào Hạc đã nắm được tinh tuý của nó rồi.
- Huyền khí nồng đậm, động tác ưu mỹ, không hổ là học viên cũ.
- Nhìn huyền khí trên bàn tay của hắn đi, đinh ốc lưu chuyển, tập trung toàn bộ lực lượng ở một điểm, lực phá hoại nhất định vô cùng kinh người.
Bất kể là học viên cũ hay tân sinh, nhìn thấy vũ kỹ mà Tào Hạc thi triển ra đều phát ra tiếng kinh thán.
- Còn bạch hạc giương cánh nữa chứ, động tác xấu như vậy gọi vịt già lên giá còn có lý.
Lời nói của Diệp Huyền khiến cho Tào Hạc tức nổ phổi:
- Tiểu tử, bớt nói nhiều đi, ta cho ngươi biết rõ sự lợi hại của ta.
Tay của Tào Hạc đột nhiên hạ xuống, mang theo kình phong cuồng mãnh mà sắc bén.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1948429/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.