Những chuyện này, đối với gia tộc hiện tại còn nhỏ yếu như Diệp gia mà nói thì cũng không phải chuyện dễ dàng.
Hoa La Huyên lại cười ha hả nói:
- Triển Hùng gia chủ, ta biết rõ ngươi đang lo lắng chuyện gì, điểm này thì ngươi cứ yên tâm đi, để Hoa La Huyên ta xử lý, ta cũng có giao tình không tệ với hội trưởng của những hiệp hội luyện dược sư ở các thành thị gần đây, hoàn toàn có thể đưa đan dược qua đó tiêu thụ.
- Đúng đó, trước khi đánh thông quan hệ thì chúng ta có thể thông qua hiệp hội luyện dược sư để tiêu thụ đan dược.
Ánh mắt của mấy người Diệp Triển Hùng sáng lên.
- Phụ thân, gần đây Chu gia và Vương gia có động tĩnh gì không?
Diệp Huyền cũng không quên Chu gia và Vương gia.
Tuy rằng hai nhà này chắc chắn sẽ suy bại, nhưng chuyện đánh rắn không chết còn bị rắn cắn ngược lại, Diệp Huyền tuyệt đối sẽ không cho phép nó xảy ra.
Diệp Triển Vân mỉm cười nói:
- Gần đây Chu gia và Vương gia rất ngoan ngoãn, cũng không có hành động gì, thậm chí còn chủ động đóng cửa vài gian hàng, rõ ràng là không dám tranh phong cùng Diệp gia ta.
- Chẳng lẽ Vương gia và Chu gia ngoan ngoãn chịu trận như vậy, cư nhiên không gây sự?
Diệp Huyền nhíu mày, thế này hoàn toàn không giống phong cách của hai nhà này chút nào.
Diệp Triển Hùng mỉm cười nói:
- Sau lần ở yến hội phủ thành chủ thì nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1948368/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.