Chương trước
Chương sau
Nếu như không phải ở thị trường giao dịch cấm động thủ thì e là đã xảy ra một trận ẩu đả lớn rồi.

Trải qua một hồi đợi chờ dài dòng buồn chán, gian hàng đan dược của Vương gia rốt cuộc cũng mở cửa.

- Tới đây, tới đây, muốn mua đan dược thì mau xếp hàng cho ta, nếu ai dám chen chúc thì cút ra ngoài cho ta.

Vương Quân của Vương gia vẻ mặt kiêu ngạo nhìn những mạo hiểm giả đang chen chúc kia, trong mắt lộ ra vẻ khinh thường.

Còn đám hộ vệ giữ gìn trật tự của Vương gia thì càng phách lối xô đẩy những mạo hiểm giả kia, những mạo hiểm giả kia vì muốn mua được đan dược, cho nên dù có bực mình cũng không dám nói ra.

Mạo hiểm giả đầu tiên bước lên trước quầy.

- Ta muốn mua ba viên hồi huyết đan hạ đẳng, một viên hồi huyết đan trung đẳng.

- Hồi huyết đan hạ đẳng một trăm huyền tệ một viên, hồi huyết đan trung đẳng hai trăm huyền tệ một viên, tổng cộng năm trăm huyền tệ.

Thái độ của tên tiểu nhị Vương gia vô cùng cao ngạo, tuỳ tiện gói ghém đan dược lại, trong giọng nói và vẻ mặt kia đều tràn ngập khinh thường.

Vị mạo hiểm giả kia nghe được thì không khỏi nghi hoặc nói:

- Hồi huyết đan hạ đẳng không phải tám mươi huyền tệ một viên sao? Hồi huyết đan trung đẳng cũng chỉ có một trăm năm mươi huyền tệ một viên thôi mà, sao đột nhiên lại thành hai trăm vậy?

- Hắc hắc, chắc là lâu rồi ngươi không tới thị trường giao dịch mua đan dược đúng không? Đan dược của Vương gia đã bắt đầu tăng giá từ một tháng trước rồi.

- Đúng đó, hình như nói là bởi vì Diệp gia Thanh Sơn Trấn lũng đoạn thị trường dược liệu, bọn họ phải tăng giá đan dược mới lấy lại vốn.

- Không phải chứ? Ta nghe nói Vương gia có dược trang riêng của mình, chuyên môn trồng dược liệu mà?

- Ngươi còn không hiểu sao, người ta nói vậy để kiếm cớ tăng giá mà thôi, còn có phải thực hay không thì chúng ta không làm gì được, sở dĩ Vương gia tăng giá còn không phải là vì muốn moi tiền của chúng ta!

- Vậy thì đen tối quá rồi còn gì?

Một mạo hiểm giả tỏ vẻ không cam lòng.

- Đen tối? Hắc hắc, hắn đen tối gian dối thì ngươi làm được gì, có bản lĩnh thì ngươi đi chỗ khác mua đi, hiệp hội luyện dược sư cũng không bán loại đan dược cấp thấp thế này.

- Nhưng ngươi không nghe nói hôm qua Vương gia đắc tội thành chủ đại nhân ở vãn yến sao? Hiện tại tình hình của Vương gia đã rơi vào thế xấu như vậy rồi bọn họ còn dám công khai tăng giá?

- Ha ha, xấu? Đắc tội thành chủ thì đã thế nào, chỉ cần Vương gia còn bán đan dược thì vĩnh viễn cũng không đổ được, tiểu tử, ngươi vẫn còn non lắm.

Đột nhiên, một tên hộ vệ Vương gia đi tới.

- Mấy người các ngươi đứng đây chít chít méo méo cái gì, muốn mua thì mua, không mua thì cút đi.

Mấy mạo hiểm giả đang nói chuyện với nhau tức giận nhưng không dám nói gì, chỉ cúi đầu xuống.

- Ha ha, lũ nghèo hèn, dám đứng đây nói hưu nói vượn, còn dám nói nhảm nữa thì cẩn thận lão tử giết chết ngươi, cẩn thận một chút cho ta.

Mấy tên hộ vệ kiêu ngạo cười lớn, lạnh lùng liếc mấy người một cái rồi nghênh ngang rời đi.

Phía trước tiệm thuốc của Vương gia, Vương Quân nhìn thấy cảnh này thì nhếch mép cười khinh miệt.

- Lũ nghèo hèn này, cũng chỉ như con kiến, đời này cũng chỉ có vậy mà thôi.

Chuyện xảy ra ở phủ thành chủ ngày hôm qua khiến cho trong long gã vẫn còn chút sợ hãi, nhưng sự điên cuồng tranh mua của những mạo hiểm giả này cũng khiến cho gã có lòng tin thật lớn.

Ngay cả những mạo hiểm giả này cũng biết, chỉ cần Vương gia còn bán được đan dược thì vĩnh viễn sẽ không đổ, có thể thấy được, địa vị của bọn họ ở trong suy nghĩ của những mạo hiểm giả này đã cao tới mức nào.

- Hừ, ngày hôm qua Diệp gia còn nói hợp tác với hiệp hội luyện dược sư cùng tiến quân vào thị trường đan dược, Diệp gia này đúng là dã tâm bừng bừng, thị trường đan dược cấp thấp này thì Vương gia ta mới là người đứng đầu, nếu bọn họ dám bước chân vào vũng nước đục này thì nhất định phải để cho bọn họ mất hết cả chì lẫn chài.

Vương Quân nhìn vào mấy gian hàng đóng chặt cửa ở giữa thị trường giao dịch, trên mặt tràn đầy tự tin, khoé miệng giật giật:

- Chậc chậc, đã vài ngày rồi không có tới Xuân Phong Lâu thăm Tiểu Hồng rồi, cái eo thon nhỏ của Tiểu Hồng quả thực là uốn éo chết người, khuya hôm nay phải tới đó một chuyến mới được.

Nghĩ tới Tiểu Hồng trong Xuân Phong Lâu, bụng dưới của Vương Quân đột nhiên nóng lên, toàn thân cảm thấy khô nóng, khoé miệng bất giác cũng nhếch lên thành một nụ cười dâm tà.

Đúng lúc này, mấy gian hàng đóng chặt cửa trong thị trường giao dịch đột nhiên đều mở ra.

Két!

Một tiếng cửa mở vang lên, nháy mắt liền truyền khắp các gian hàng trong thị trường giao dịch.

Mấy gian hàng này đều là những gian hàng nằm ở vị trí tốt nhất trong thị trường giao dịch, mọi người ngẩng đầu lên nhìn, lập tức nhìn thấy bên trong có rất nhiều người lục tục đi ra, rất nhanh liền xếp thành một cái bục đơn giản ở bãi đất trống trước cửa hàng.

Gia chủ Diệp gia Diệp Triển Hùng đứng ở trên cái bục này, mỉm cười:

- Chư vị, xin hãy tới đây xem một chút, khó có được hôm nay có nhiều huynh đệ tỷ muội như vậy. Nhân cơ hội này, Diệp gia chúng ta và hiệp hội luyện dược sư hợp tác thành lập tiệm bán thuốc Diệp gia, hôm nay liền chuẩn bị chính thức khai trương.

- Cái gì?

Toàn thị trường giao dịch lập tức xôn xao.

Tuy rằng có rất nhiều người đều nghe nói Diệp gia rất nổi tiếng gần đây muốn tiến quân vào thị trường đan dược, nhưng không ngờ lại nhanh như vậy, khiến cho tất cả mọi người đều kinh ngạc.

Hơn nữa, tiệm bán thuốc của bọn họ cư nhiên mở ngay bên cạnh tiệm thuốc nhà Vương gia, chẳng lẽ bọn họ không sợ bị ế sao?

Hay là nói, đan dược mà tiệm thuốc Diệp gia bán hoàn toàn không cùng loại với của Vương gia, cho nên căn bản không cần sợ cạnh tranh?

Nhất thời, tất cả võ giả có mặt trong thị trường giao dịch đều tụ tập tới, vẻ mặt hưng phấn và tò mò.

Bất kể thế này, Lam Nguyệt thành có thêm một cửa hàng đan dược thì tuyệt đối có lợi cho những võ giả như bọn họ, ít nhất là sẽ có thêm nhiều lựa chọn hơn.

- Diệp gia này là muốn công khai khiêu chiến với Vương gia ta sao?

Bên tiệm thuốc của Vương gia bên này, Vương Quân đưa mắt nhìn qua, nhếch môi cười khinh khỉnh.

- Ở Lam Nguyệt thành này còn không có bất kỳ kẻ nào dám so đan dược với Vương gia ta đâu.

Tuy rằng trong lòng nghĩ như vậy, nhưng Vương Quân vẫn lập tức phân phó thủ hạ trở về báo tin cho gia tộc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.