Ngữ khí của Lương Phương mang theo chút tiếc nuối và áy náy, nhìn về phía Diệp Huyền và Diệp lão giả tử, nhất thời cũng không biết phải an ủi thế nào.
Bản thân lão cũng khiếp sợ vô cùng, hỗn hợp độc tố này rất khó điều chế cũng rất hiếm, tiệm thuốc bình thường căn bản không bán, nếu như tự mình phối chế thì chỉ có những luyện dược sư nhị phẩm am hiểu chế độc thì mới có thể luyện chế ra được.
Cho nên, nếu muốn giải trừ loại độc tố này thì ít nhất cũng phải là luyện dược sư tam phẩm, hơn nữa cũng phải có nghiên cứu về độc dược mới được.
Nhân vật như vậy cả Lam Nguyệt thành này e là cũng chỉ có một mình hội trưởng Hoa La Huyên.
Diệp lão gia tử vội nói:
- Lương đại sư, vậy không còn cách nào khác nữa sao?
- Lão gia tử, nếu như muốn ta trị khỏi cho mấy người Diệp Triển Vân thì e là không làm nổi, nhưng trên người ta có vài viên giải độc đan, giải độc đan này có thể giải trừ một phần độc trong huyết dịch và thần kinh, kéo dài thời gian chữa trị cho Triển Vân huynh, nếu như có thể đưa Triển Vân huynh tới Lam Nguyệt thành thì có lẽ vẫn còn có thể chữa được.
- Bất quá giải độc đan trên người ta chỉ có tám viên, Diệp gia các ngươi lại có hơn mười người bị thương, e là…
Lương đại sư lấy một cái bình sứ nhỏ ra, bây giờ thuốc ít người nhiều, chuyện thế này rồi thì cũng chỉ có thể để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1948260/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.