Lão gia tử nhìn thấy Diệp Huyền tự tin như vậy thì trong lòng không khỏi rung động, chẳng lẽ tiểu tử này thật sự có cách thuyết phục được hiệp hội luyện dược sư sao?
Tuy rằng vẫn còn chút hoài nghi, nhưng hiện tại sự tình gấp rút không cho phép lão có thời gian lo lắng quá nhiều, sau khi phân phó xong thì lập tức dẫn người đi thẳng tới quảng trường.
Đúng như lời Diệp Huyền nói, chuyện tới mức này rồi thì điều lão cần phải làm ngay chính là đi trấn an những dược nông đang yếu lòng kia, chuyện khác chỉ có thể đợi sau này lại nói.
Còn Diệp Huyền và phụ thân của hắn thì đi tới phân bộ của hiệp hội luyện dược sư Thanh Sơn Trấn.
Hiệp hội luyện dược sư là thế lực cao cấp nhất ở Lam Nguyệt thành, ở Thanh Sơn Trấn cũng vậy, kiến trúc phân bộ của nó cũng là phong cảnh đẹp nhất ở Thanh Sơn Trấn.
Trước kia Diệp Triển Vân đã tới rất nhiều lần, cho nên quen đường, đi lên cầu thang của phân bộ hiệp hội luyện dược sư, Diệp Triển Vân căn dặn Diệp Huyền, lát nữa đừng nên mở miệng nói bừa, thái độ cũng phải cẩn thận một chút.
Người phụ trách cao nhất ở phân bộ hiệp hội luyện dược sư Thanh Sơn Trấn là một vị nhất phẩm luyện dược sư gọi là Lương lão, nhưng người này phần lớn thời gian đều ở trong phòng thí nghiệm nghiên cứu chế tạo dược tề, cho nên phần lớn sự vụ hằng ngày đều giao cho Hứa chấp sự của phân bộ xử lý.
Hôm nay Hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1948240/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.