- Diệp Huyền, rốt cuộc ngươi nói bậy nói bạ là có mục đích gì, theo ta được biết thì trước khi chúng ta rời khỏi học viện thì Vương Phi đã đột phá tới võ sĩ linh võ cảnh rồi, lấy thực lực của ngươi sao có thể đánh bại hắn trên lôi đài được.
- Đúng, thiên phú của Chu Huyên cũng không thua gì Vương Phi, ngay cả ba người bọn ta cũng không phải đối thủ, ngươi sao có thể đánh bại bọn họ được.
Mấy người Diệp Phách Thiên cũng cảm thấy nghi ngờ, đúng vậy, thực lực của Diệp Huyền bọn họ biết rất rõ, mấy năm nay luôn ở cảnh giới nhất mạch, sao có thể làm ra nhiều chuyện như vậy ở Tinh Huyền học viện? Một lần đánh bại hai thiên tài của hai đại gia tộc, chuyện này căn bản không thể nào.
Diệp Huyền cười lạnh, nói với vẻ khinh thường:
- Bất quá là hai tên phế vật mà thôi, có gì mà không thể, các ngươi kém bọn chúng, không có nghĩa là ta cũng kém bọn chúng, xem bộ dạng kinh ngạc của các ngươi kìa.
- Ngươi…
Trên mặt Diệp Vân lộ ra vẻ trào phúng.
- Bất quá chỉ là hai tên phế vật mà thôi? Ngươi nói mà không biết mắc cỡ, ngay cả ta cũng chỉ là lục mạch võ giả, Vương Phi và Chu Huyên đã là võ sĩ linh võ cảnh rồi, chỉ bằng ngươi mà cũng có thể đánh bại hắn? Ngươi bịa ra cả một câu chuyện hoang đường như vậy để gạt gia gia và mọi người rốt cuộc là có dụng ý gì, mau nói thật đi.
Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1948236/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.