Ba người đều sững sờ, ngây người ra tại chỗ, không rõ tại sao mình lại có cảm giác kỳ quái như vậy.
Vương Phi cũng ngây ra, tuyệt đối không ngờ Diệp Huyền lại có thể đáp ứng dễ dàng như vậy, phục hồi tinh thần lại, lập tức cười lên ha hả, vội vàng nói:
- Đây là tự ngươi nói, chọn ngày không bằng gặp ngày, nhân dịp tất cả mọi người đều ở đây, chúng ta quyết một trận sống mái ở luyện võ trường này đi.
Lời vừa dứt thì Vương Phi lập tức nháy mắt một cái, thuôc hạ của gã đang đứng bên cạnh lập tức đuổi đám đông lùi lại, mở ra một con đường, Vương Phi đi ra từ đám người, nhảy lên đài tỉ thí ở giữa luyện võ trường, quay sang Diệp Huyền hô lớn:
- Tiểu tử, đã đáp ứng rồi thì mau bước lên đây, đừng làm một tên hèn nhát dám nói không dám làm.
- Diệp Huyền…
Mọi người lo lắng đồng loạt mở miệng, ngay cả La giáo quan cũng lộ ra vẻ lo lắng.
Diệp Huyền cười khẽ một cái, cho mọi người một ánh mắt tự tin như đã có tính toán từ sớm, đi tới trên đài tỷ thí.
Nụ cười trên mặt của hắn dần tán đi, trong hai mắt loé sát khí lên.
Vương gia và hắn lúc trước chẳng có ân oán gì, nhưng đối phương năm lần bảy lượt gây sự với hắn, Diệp Huyền cũng không phải là người tốt tính gì, nếu các ngươi đã ác độc như vậy thì cũng đừng trách ta ra tay độc ác.
- Hảo tiểu tử, đúng là dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1948183/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.