Sắc mặt Trần Tư Tư thoáng cái trầm xuống, mở miệng rống một chữ:
- Cút!
- Ngươi…ngươi nói cái gì?
Đại hán sa sầm mặt, lạnh lùng nói:
- Ta là đại đội trưởng của đội thành vệ quân thứ bảy, ngươi chỉ là một phục vụ viên nho nhỏ mà cũng dám…
- Dám em gái ngươi… đại đội trưởng đội thành vệ quân thì ngon lắm sao? Còn vờ vịt trước mặt lão nương, ta đã nói rồi, hôm nay cho dù là thống lĩnh thành vệ quân đi nữa, chỉ cần chọc giận ta thì đừng hòng xin được số, có bản lĩnh thì các ngươi tìm đại sư lúc tư nhân đi, con bà nói, lão nương không tức giận thì các ngươi khinh ta là mèo sao, cút về xếp hàng ngay cho ta, bằng không thì ngươi đừng tới xin số nữa.
Trần Tư Tư chống nạnh, khí thôn sơn hà, mở miệng chửi lớn, giống như một vị đại quan đang nắm sinh tử của mọi người trong tay, nói tới uy phong lẫm lẫm.
Đại đội trưởng thành vệ quân tức tới mức mặt mũi đỏ gay, muốn nói điều gì đó, nhưng cuối cùng cũng ngậm miệng lại, ảo não lùi về xếp hàng, đúng như lời nhân viên công tác có nói, nếu như gã thật sự có bản lĩnh thì hoàn toàn có thể hẹn riêng đại sư ở giờ nghỉ ra trao đổi, không cần phải tới xếp hàng lúc mới sáng sớm thế này.
Có một màn như vậy xảy ra, mọi người thấy ngay cả đại đội trưởng thành vệ quân còn bị mắng không ngóc đầu lên nổi, cả đám liền ngoan ngoãn xếp thành hàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1948145/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.