Tiện tay tẩy đi linh văn mà hắn đã khắc thêm lên trên bức tường, Diệp Huyền đi ra khỏi phòng tu luyện đã đóng kín suốt mười ngày nay.
Đám học viên đứng chờ bên trong khu công cộng thấy thế, cả đám đều lộ ra vẻ kinh dị.
- Ta nghe nói tên Diệp Huyền này đi vào phòng tu luyện từ mười ngày trước rồi, tới bây giờ mới bước ra lần đầu.
- Kháo, một lần tu luyện suốt mười ngày, tiểu tử này điên rồi sao.
- Biến thái quá, thật quá quá biến thái, chẳng trách ta nghe nói Diệp Huyền đánh bại Chu Ngạn trung cấp ban, tu luyện dữ dội như vậy, có thực lực cỡ đó cũng đúng thôi.
- Cố gắng lên, nếu cứ tiếp tục như vậy thì kẻ luôn bị gọi là phế vật đều sẽ vượt mặt chúng ta rồi, cố gắng lên, cố gắng lên.
- Cố gắng? Hừ, muốn cố gắng thì ngươi cũng phải có tài lực chống đỡ đã, tu luyện mười ngày chính là cả một ngàn huyền tệ, ngươi có không?
- Đây là thổ hào mà, chúng ta làm bạn đi.
- Cút, thổ hào không cần bạn.
Một đám học viên đứng bàn tán, cả đám đều lộ ra vẻ hâm mộ ghen tị uất hận.
Trong số đó có một tên học viên dáng người thấp bé đáng khinh, sau khi nhìn thấy Diệp Huyền rời đi thì mắt lập tức sáng lên:
- Hắc hắc, Vương ca để ta ở đây theo dõi tên tiểu tử này, mấy ngày nay chờ đến rục cả chân, mẹ kiếp, rốt cuộc ta cũng có thể trở về phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1948129/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.