Hít một hơi thật sâu, Tịch Nhiên mở miệng định nói ra chuyện năm đó thì Sơ Âm lại lên tiếng.
“Chàng khoan nói ra. Làm với ta một cam kết đi, rằng chàng phải nói sự thật, nếu không…”
“Nếu không thì sao?” Tịch Nhiên bỗng cảm thấy bất an. “Dù có chuyện gì cũng không cho phép nàng rời xa ta.”
Sơ Âm nghe vậy thì chậm mất một nhịp mới thốt nên lời. “Nếu không ta sẽ đoạn nguyên lực.”
“Không, điều nào cũng không được.” Tịch Nhiên đứng dậy muốn bước đi.
Đoạn nguyên lực đối với Linh giả khác gì phế đi nửa người, sống dở chết dở. Với Linh tộc bình thường, nguyên lực bình thường nếu đoạn đi thì cùng lắm là giống như một Nhân tộc bình thường mà sống. Nhưng với Linh giả, nguyên lực cường đại, đoạn đi nguyên lực là muốn nửa cái mạng của họ. Bởi vì nguyên lực trước khi bị đoạn sẽ phản phệ lại cơ thể, tìm cách thoát thân.
“Vậy thì đừng nói dối ta nữa. Chàng không cam kết, ta sẽ để tâm ma chiếm lấy cơ thể này.” Sơ Âm cứng rắn nói.
Nàng đưa tay vẽ một cái pháp đồ trên không trung, vẽ xong thì khảm ấn ký của mình lên pháp đồ, sau đó nhìn Tịch Nhiên đang đứng nhìn mình. Ánh mắt nàng trong suốt, nhưng ánh mắt chàng lại ngập tràn bất an cùng đau đớn.
Cuối cùng Tịch Nhiên vẫn ngồi xuống, đưa tay khảm ấn ký lên pháp đồ. Pháp đồ sáng lên rồi chui vào lòng bàn tay của hai người, biểu thị cam kết đã thành.
Sơ Âm nhìn lòng bàn tay mình, cười khổ. “Vốn dĩ đã nói sẽ không chất vấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-dia-than-luc-chi-tranh/1737196/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.