Tịch Nhiên trở về phòng nhìn thấy Sơ Âm đang nằm trên giường yên ổn ngủ. Chàng mỉm cười đến định xem nàng thì cảm thấy khí tức quanh nàng có phần kì lạ. Kì lạ đến quen thuộc. Tịch Nhiên trầm mặc một lúc thì mỉm cười, nghiến răng nghiến lợi mà cười. Vậy cho nên Tịch Nhiên gọi Mặc Hiên đến.
Mặc Hiên nhìn thấy Sơ Âm nằm ngủ trên giường thì nhíu mày.
“Đây là chuyện gì?”
“Nàng không sao. Nhưng mà ngươi ở đây canh chừng, không cho bất kì ai tiếp cận tư phòng. Ta đi đòi món nợ này.” Tịch Nhiên híp mắt cười lạnh.
Mặc Hiên rất muốn hỏi là nợ từ đâu ra, nhưng mà hắn biết Tịch Nhiên sẽ không nói, cho nên hắn chỉ gật đầu sau đó quay đi phân phó. Kể từ sau ngày Tịch Nhiên và Sơ Âm thành thân, Mặc Hiên bỗng lên chức tổng quản phủ Linh chủ, vậy nên chuyện linh tinh trong phủ cứ rơi vào đầu hắn. Nói như Mặc Hiên thì hắn đang bị bóc lột sức lao động.
Mặc Hiên đi rồi, Tịch Nhiên đi đến bên cạnh thư án đưa tay chạm lên một bức tranh thủy mặc treo trên tường, lầm rầm đọc một câu chú ngữ. Dứt lời bàn tay Tịch Nhiên giống như chạm vào nước, nhẹ nhàng chìm vào bức tranh, chàng cứ thế tiến vào, phút chốc biến mất khỏi tư phòng.
Bên trong bức tranh là một không gian khác, nơi đây có vài cái giá sách, vài bức tranh chữ treo trên tường. Dưới nền đất là một cái pháp trận vô cùng phức tạp. Tịch Nhiên xòe tay nhỏ giọng nói.
“Thu!”
Pháp trận dưới đất hơi động đậy, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-dia-than-luc-chi-tranh/1737192/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.