Năm mới sắp đến, khắp nơi đều giăng đèn kết hoa chuẩn bị đón giao thời. Phủ Linh chủ lại đặc biệt rộn ràng, bởi vì Linh chủ đời này chuẩn bị thành thân rồi. Hạ nhân trong phủ không đủ, cho nên có rất nhiều hạ nhân của các phủ khác được đưa đến để hỗ trợ chuẩn bị.
Mặc Hiên tư cách là thân tín của Linh chủ chạy đông chạy tây chuẩn bị, lại vì là huynh trưởng của Linh mẫu tương lai mà trên tay ôm thêm không ít công việc. Nhìn Tịch Nhiên ngồi chống cằm lười biếng ở một bên xem hắn bận tối mắt, Mặc Hiên ai oán.
“Nhiên, ngươi thành thân chứ đâu phải ta. Cớ sao ngươi lại nhàn nhã như vậy, mà ta thì chuyện bính chuyện giáp gì cũng đến tay?”
Tịch Nhiên phe phẩy quạt, cười vô lại.
“Vì ta còn nội thương chưa khỏi.”
“Có quỷ mới tin ngươi, ngươi tĩnh dưỡng ba tháng rồi. Lần trước ngươi một lần luyện cho huynh muội ta cũng không có tĩnh dưỡng lâu như vậy.” Mặc Hiên không phục trả lời.
“Ngươi không biết động phòng hoa chúc còn mất nhiều tinh lực hơn cả tẩy cốt sao?” Tịch Nhiên mặt không đổi sắc phun ra một câu như vậy.
Mặc Hiên muốn phun máu. Chuyện này có thể nói ra miệng mà không ngượng ngùng chỉ có một mình Tịch Nhiên. Mặc Hiên không để ý chàng nữa, vội vội vàng vàng chạy đi, cho nên không thấy Tịch Nhiên thu lại ý cười.
Lúc này trong căn phòng chỉ một mình Tịch Nhiên ngồi đó bỗng có giọng nói trầm ấm của nam tử vang lên.
“Ái chà Linh chủ, ngươi thành thân cũng khoa trương quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-dia-than-luc-chi-tranh/1737190/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.