Tịch Nhiên đến ngăn cản càng làm Sơ Âm điên cuồng. Nàng chĩa kiếm về phía chàng, cười gằn.
“Là ngươi à, ngươi còn mặt mũi đến đây? Ngươi bỏ mặc ta, bỏ mặc Hiên ca, ngươi…ngươi có biết chúng đã làm gì không? Chúng đã giết A Chiêu, một kiếm xuyên tim. A Chiêu bé bỏng đáng thương, uổng cho nó gọi ngươi một tiếng cha, ngươi lại muốn cứu lũ súc sinh này.”
“Sơ Âm, nàng bình tĩnh lại. Ta sai rồi được không, nàng không cần phải sát sinh, không cần phải nhuốm máu…” Chàng đau lòng nhìn nàng. Sửng sốt nhận ra hình như mình đã thích tiểu cô nương này thật nhiều mất rồi. Chỉ cần nàng có chút vấn đề cũng làm chàng lo lắng không kể xiết.
Nói chưa dứt câu Sơ Âm đã chém tới, cơ thể chàng đang suy kiệt nên tránh không kịp phải chịu một vết kiếm dài trên cánh tay. Đồng thời Thần Lực cũng tự phát động khí trường bảo vệ hất văng Sơ Âm ra xa. Đầu nàng va phải một tảng đá, sau đó ngất đi. Tịch Nhiên lập tức chạy đến, kiểm tra phát hiện nàng chỉ ngất đi mới yên tâm, cố giữ tỉnh táo để giải quyết tàn cuộc.
Vì Sơ Âm ngất đi, những dây gai cũng từ từ lui về, nới lỏng cho bọn lính. Chúng mừng rỡ toan chạy đi, nhưng bị Tịch Nhiên giữ lại. Chàng nhìn bọn chúng cười lạnh lùng.
“Ta nói nàng ấy không cần đại khai sát giới, cũng không nói ta sẽ tha cho các ngươi. Lấy các ngươi bồi táng theo nghĩa tử của Linh chủ, cũng quá hời cho các ngươi rồi. Kẻ làm nghĩa phụ như ta cũng không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-dia-than-luc-chi-tranh/1737182/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.