Vừa nói vừa hút điếu thuốt trên tray,Trúc lão giải thích tiếp " Tông môn như Phong Minh tông tại Thiên Thủy Thiên Vực có cả mấy trăm tông môn,chỉ là tông môn hạng ba,nếu sau này ngươi có thể bái nhập môn hạ một trong bát đại tông môn,con đường ngươi sẽ suôn sẻ và dễ dàng hơn rất nhiều ".
Bát đại tông môn mạnh mẽ vô cùng,cường giả nhiều như mây,mấy vạn đệ tử bí thuật công pháp đều đỉnh cấp cấp,nếu có thể bái nhập làm đệ tử có lương sư có cường giả chỉ điểm,đối với việc tu luyện sẻ súc tích hồn,không phải tự mày mò lòng vòng rất lâu có tông môn hậu thuẫn tài nguyên tu luyện không hề lo âu,có thể bái nhập bát đại tông môn chính việc tốt nhất không thể nghi ngờ, còn đại tông môn như Thiên Thủy Lâu thì phải có thiên phú xuất chúng,ngộ tính cực cao mới gia nhập được,còn hơi có thiên phú muốn gia nhập thì rất khó,còn không thì cần có đại khí vận mới được.
Đối với Tuyết Phong mà nói,có thể bái nhập tông môn như Phong Minh tông đã là rất tốt,còn như bát đại tông môn hắn không dám nghỉ,hắn thiên phú bình thường,sợ là không thông qua được khảo hạch để mà gia nhập.
Đối với yêu cầu tuyển đệ tử mỗi tông môn điều khắc khe,không tùy ý ai cũng có thể gia nhập.
Cho nên Tuyết Phong đối với việc này không ôm nhiều hy vọng,phải dựa vào bản thân mình mà đi,trở thành cường giả " Haizz tới khi đó rồi tính,con chỉ mới 12 tuổi không lo xa như vậy đâu,với lại điều quan trọng nhất bây giờ là luyện hóa luyện hồn đan để tăng cường tu vi,còn quay trả thù con Cuồng Huyết Sư Tử kia nữa".
Nghe Tuyết Phong nói như thế Trúc lão cũng không nói thêm " Tùy ngươi vậy,với lại tới 16 tuổi ngươi còn bốn năm thời gian chuẩn bị,cứ từ từ tu luyện,đại đạo gian nan không dễ dàng,tu chậm mà chắc đạo cơ mới bền vững được ".
Tuyết Phong gật đầu ý đã hiểu " Con biết rồi trúc lão,vậy thì con đi đây ".
Chưa kịp đi thì ngoài cữa tiệm vang lên từng tiếng nói cuồng nhiệt,những nam nhân đang mua đan dược bổng nhiên phấn chấn tinh thần sữa sang quần áo đi ra cữa tiệm mặt treo nụ cười tươi,Tuyết Phong thấy lạ không biết là chuyện gì ngó theo hướng mấy nam nhân kia thì mới phát hiện.
Bên ngoài cữa tiệm có một thiếu nữ đang đi vào,dáng vẽ xinh đẹp uyển chuyển động lòng người,khí chất thiên tiên như là tiên nữ hạ phàm,vóc dáng đầy đặn da trắng như tuyết,khi nàng nỡ nụ cười làm cho bầu trời càng thêm chói sáng thanh xuân tươi mát.
Nàng tên Bạch Vân Khê,đại tiểu thư Bạch gia,là thiên tài của Bạch gia,danh tiếng ở trong bách hoa thành,được vô số nam nhân yêu thích và theo đuổi,nhưng nàng không vừa lòng một ai,đến nay chưa ai thành công chinh phục nàng
Bạch Vân Khê từ từ đi vào,xung quanh vô số người vây cười nói bất chuyện, mong được nàng để ý,nhưng Bạch Vân Khê không để ý tới,đi tới chỗ Tuyết Phong và Trúc lão dịu dàng mĩm cười " Trúc lão tốt,tiểu Tuyết dạo này vẫn khỏe a,hôm nay có hái linh dược hay không ".
Tuyết Phong thấy Bạch Vân Khê mĩm cười,tim bỗng nhiên đập nhanh,miệng há ra vẩn chưa nói được ngu ngơ đứng đó nhìn Bạch Vân Khê,thất trách thiếu niên mới lớn thấy mỹ nhân cười không kìm lòng được mà rung động.
Bạch Vân Khê thấy Tuyết Phong không trả lời nên gọi tiếp " Tiểu Tuyết Phong ngươi bị làm sao vậy".
Trúc lão ngồi kế bên nhếch mép trêu đùa " Tiểu Phong tử e là thích ngươi rồi,thấy chưa chảy cả nước miếng, ôi thôi nam nhân không định kiến, vừa thấy mỹ nhân đã không kìm được lòng, hahaha".
Nghe Trúc lão trêu đùa tuyết phong giật mình, vội lau nước miếng ánh mắt ngại ngùng,gương mặt đỏ lên nhìn trúc lão trách cứ " Trúc lão người đừng trêu con ".
Trúc lão cười to đáp " Được được không trêu là được chứ gì ".
Nói xong trúc lão càng cười lớn hơn.
Bạch Vân Khê bên cạch nghe Trúc lão và Tuyết Phong nói chuyện cũng che miệng cười,nhìn Tuyết Phong và Bạch v Vân Khê cũng trêu hỏi " Có thật vậy không,tiểu Tuyết Phong thật sự thích ta sao".
Bạch Vân Khê chóp chóp mắt nhìn Tuyết Phong, thấy được sự trêu đùa của nàng,Tuyết Phong gượng đỏ mặt,hắn còn nhỏ lực chống cự trước mỹ nhân " Vân Khê tỷ ngươi cũng trêu ta".
Trúc lão cười tủm tỉm xem trò vui,thi thoảng xen vào vài câu" Thích thì cứ nói thích,ngại ngùng cái gì, còn không nói vài câu ngon ngọt biết đâu nàng chịu ngươi thì sao ".
Cứ ấp úng không nói thành câu,thật sự tuyết phong cũng thích Bạch Vân Khê,vì nàng hay giúp đỡ hắn lại xinh đẹp dịu dàng,sao mà không thích được.
Thấy Tuyết Phong ấp úng,Bạch Vân Khê đi tới gần Tuyết Phong,chỉnh vài cọng tóc trên đầu hắn" Tiểu Tuyết Phong thích ta thì nhanh trưởng thành còn rướt ta về nhà,đừng để tỷ tỷ đợi lâu".
Vân khê mĩm cười,nụ cười đẹp biết bao mê người cở nào.
Tuyết Phong nghe thế thì mắt sáng lên,tinh thần thêm phấn chấn nghiêm lại nói " Vân Khê tỷ yên tâm,ta nhất định cưới tỷ làm vợ,tỷ chờ ta a".
Vân Khê mĩm cười nói" tốt ta chờ".
Trúc lão nhìn hai người cười thoải mái,vì lão nhìn họ lớn lên,nếu như cả hai thành đôi vậy thì càng tốt.
- " Nhóc con kia là ai a,làm sao lại được Vân Khê tiểu thư ưu ái như thế,thật không công bằng tí,hắn còn nhỏ có gì hơn ta chứ,hừ hừ".
Xung quanh có người nghe Vân Khuê và Tuyết Phong nói chuyện thì tức tối khó chịu hắn thật sự thích Vân Khê đã lâu,cũng đã vài lần thể hiện trước mỹ nhân,muốn chiếm lòng mỹ nhân nhưng mãi không thành, thấy Vân Khê và Tuyết Phong như thế thân thiết đương nhiên bực bội hai mắt bốc hỏa.
- " Đúng vậy a, hắn dựa cái gì chứ,nhóc con hỉ mủi chưa sạch mà đòi cưới mỹ nhân".
- " Tên này hình như là Tuyết Phong, là người hái linh dược cho Hàn Văn Lâu, hắn không có cha mẹ người thân chỉ có một mình,nên Vân Khê tiểu thư mới giúp đỡ hắn".
- " thì ra là vậy ".
Không để ý người xung quanh đang bàn tán Trúc lão quay sang nhìn Vân Khê hỏi " Vân Khê ngươi tới đây có việc gì sao ".
Nghe Trúc lão hỏi Vân Khê quay sang nhìn Trúc lão đáp " Hôm nay tới là từ biệt Trúc lão và tiểu Tuyết Phong,ngày mai con lên đường đi Phong Minh tông tu luyện một thời gian,phụ thân và trưởng lão đã xấp sếp,ngày mai là con lên đường rồi".
Trúc lão ngạc nhiên nói" Đi Phong Minh tông tu luyện sao,Tàn Phong Địa của Phong Minh tông mở ra sao,tính toán thời gian củng sấp tới rồi ".
Vân Khê gật đầu nói " Đúng vậy,Tàn Phong Địa của Phong Minh tông sấp mở ra,Bạch gia chúng ta có 5 suất tiến vào,nên con và mấy vị sư huynh sư tỷ cùng đi,thời gian gấp gáp nên là là ngày mai phải đi cho kịp ngày ".
Tuyết Phong đứng một bên nghe vậy thì lật đật hỏi " Vân khê tỷ ngươi phải đi sao,đi bao lâu a".
Vân khê chưa trả lời thì trúc lão đã lên tiếng " Yên tâm nàng đi một thời gian rồi về,không phải đi luôn ngươi lo cái gì ".
Trúc lão quýt hắn một cái,ý bảo không ai giành mỹ nhân với ngươi gấp cái gì.
Vân khê quay sang nhìn Tuyết Phong đáp " Ngày mai ta đi một thời gian sẻ về,ngươi ở lại chăm sóc bản thân cho tốt đó,đừng vì mấy cây linh dược mà liều mạng sống nghe chưa ".
Tuyết Phong hướng nàng gật đầu nói " Vân khê tỷ yên tâm,ta sẻ chăm sóc bản thân,tỷ lên đường bình an ngày sau gặp lại ".
Vân khê lấy bên hông túi không gian,từ bên trong lấy ra hai cuốn sách,đưa cho Tuyết Phong " Hôm qua ta đấu giá có hai cuốn công pháp thích với ngươi,cầm lấy từ từ tu luyện,một cuốn đao pháp biết ngươi thích luyện đao nên ta đã đấu giá một bộ đao kỹ cho ngươi,còn cuốn này là một bộ luyện thể thuật khi ngươi đạt tới Tử Hà cảnh thì không có đan dược phụ trợ,nên dựa và luyện thể cường đại mới hấp thu được nhiều tử khí,tử khí cuồn bạo,thân thể yếu sẻ không hấp thu được nhiều,khi thể chất ngươi tăng cường,chứa được nhiều tử khí thì sức chiến đấu sẻ càng mạnh hơn,đây là ưu thế của luyện thể".
Tuyết Phong ngây người,hắn không ngờ Vân khê lại tặng hắn món đồ quý như, không phải công pháp cao thâm gì,nhưng muốn mua được hai cuốn sách này hắn phải tích lũy rất nhiều năm mới mua được,đúng là hắn rất cần nhưng không từ chối " Cảm ơn Vân Khê tỷ,ngày sau ta sẻ trả lại gấp đôi cho tỷ".
Vân khê mĩm cười hòa ái nhìn hắn " Muốn trả thì tiểu Tuyết Phong ngươi phải thành cường giả rồi quay lại bảo vệ ta,ta tiểu nữ tữ yếu đuối cần người bảo vệ đó nha".
Nàng chóp cặp mắt to tròn đầy ma mị nhìn hắn,ai bị nàng nhìn như vậy củng sẻ siêu lòng.
Tuyết Phong nghe thế thì trong lòng ấm áp,cười tươi nói " Nhất định,ta sẻ không để tỷ thất vọng,hahaha".
Tuyết Phong cười thật to,vui vẻ vô cùng.
- " Có chuyện gì mà vui dữ vậy cho ta tham gia với được không ".
Một tiếng nói vang lên từ xa,có một thanh niên đang từ ngoài cữa bước vào,dáng người hơi ốm mặc bộ trường bào màu tím,luôn nở nụ cười,ai nhìn vào củng nghỉ tới hai chữ cười đểu.
Vân khê nghe tiếng nói thì hơi giật mình,nàng biết là ai đã tới ôn thần,sắc mặt lạnh xuống so với lúc nói chuyện với Tuyết Phong thay đổi hoàn toàn như hai người,quay sang nhìn về thanh niên đó" Chung gia tam thiếu gia Chung Thiên Lạc, không biết ngọn gió nào đưa tam thiếu gia tới hàn văn lâu của Vạch gia chúng ta vậy".
Thanh niên này chính là tam thiếu gia của Chung gia,một trong tam đại thế gia ở bách hoa thành này,Chung Thiên Lạc một thiếu gia phá của,ngày ngày tìm thú vui ở các chỗ ăn chơi, nhất là Túy Xuân Viện,kỹ viện lớn nhất Bách Hoa thành,cưỡng hiếp dân nữ tiếng xấu lan xa,khi thấy vị tam thiếu gia này tới mọi người đều lùi về sau vài bước,cách xa vị thiếu gia này sợ rước lấy phiền phức.
Chung Thiên Lạc từ từ đi tới dáng vẽ nhàn hạ, ung dung thoải mái thấy mọi người xung quanh nhao nhao lui lại,hắn chỉ cười kinh 1 tiếng hắn chắng quan tâm,cũng lười để ý hắn đi tới trước người Vân khê,cười cười đáp " Ta tới mua đan dược,làm sao nàng không hoan nghênh ta à, nếu vậy thật sự làm ta rất đau lòng đó ".
Vân khê nhếch mép khinh bỉ nói " Ta nhớ không Chung gia củng có cữa hàng buôn bán đan dược mà,làm sao phá sản rồi hả ".
Chung Thiên Lạc nghiêm mặt chép miệng nói " Vân khê muội muội,sao muội lại nói như thế, không nên nói như vậy,chỉ là cữa hàng nhà ta hết Sinh Mệnh đan,cho nên ta mới tới đây mua 1 ít Sinh Mệnh đan để mà tu luyện,ta vừa đột phá tới nhất tinh khai mệnh cảnh,cần dùng đan dược để mà củng cố ".
Tuyết Phong vẫn đứng một bên không lên tiếng, nhưng nghe Chung Thiên Lạc nói tới đây thì chợt xen vào nói " Đúng là Chung thiếu gia cần Sinh Mệnh đan để tu luyện,còn cần phải vài viên đan dược bồi bổ nữa,theo ta thấy Chung thiếu gia khí tức hư thoát,sắc mặt xanh sao,tinh lực suy yếu,chắc là Chung thiếu gia lao động quá độ,cần phải bồi dưỡng thật nhiều,nếu có ngày không trụ nổi,chết trên giường a".
Mọi người xung quanh nghe Tuyết Phong nói thì đều cười rộ không thể nén cười được,tuy Tuyết Phong không nói thẳng ra nhưng mọi người đều hiểu ý nghĩa của câu nói.
Chung Thiên Lạc xanh mặt liếc nhìn mọi người xung quanh,khi thấy hắn liếc tới tất cả đều nín cười lãi,sợ Chung Thiên Lạc hóa giận trút lên bọn hắn,nhưng ai lộ vẽ cố nín cười,hai vai run run, Chung Thiên Lạc tức giận quay sang quát Tuyết Phong nói " Nhóc con ngươi muốn chết sao, ngươi có biết chọc giận ta ngươi chết rất khó coi hay không ".
Vân khê lấy tay che cười vui vẻ,hướng Tuyết Phong đá chân mày ý bảo nói rất hay rất hợp ý ta,Tuyết Phong hướng nàng đá chân mày miệng cười vui vẻ,ai bảo Chung Thiên Lạc luôn có ý với Vân khê,người người đều biết Chung Thiên Lạc háo sắc, Vân khê bị hắn để ý làm sao Tuyết Phong không tức, nói vài câu chọc tức hắn cho bỏ ghét.
Chung Thiên Lạc quay sang nhìn tên thủ hạ bên cạch,tên thủ hạ kia hiểu ý thủ thế biến Chưởng hướng Tuyết Phong tấn công,thủ hạ này tên là A Tài, thân thủ của hẳn rất nhanh với lại khoảng cách giữa hắn và Tuyết Phong rất gần,nên vừa ra chiêu liền đánh tới mặt Tuyết Phong,Vân khê bên cạch thấy vậy muốn ngăn cản nhưng không kịp, mắt thấy Tuyết Phong bị đánh chỉ kịp hô một tiếng " Cẩn thận".
Tuyết Phong bị đành bất ngờ nhưng không hoảng hốt, thủ thế vun ra nắm đấm, cùng chưởng ấn của A Tài va chạm.
Ầm zz
Thân thể A Tài hơi chấn động một chút nhưng không sao,còn Tuyết Phong lùi lại hơn 10 bước mới dừng lại phun ra một bụm máu,hiển nhiên lần va chạm này Tuyết Phong yếu thế và đã bị thương.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]