Anh có quên ánh sáng khi mặt trời mọc không?
----------------------------------------------------------------------------
1.Ánh mặt trời vào lúc hai giờ chiều thật chói chang,không khí nóng bức như một ngọn lửa di động luồn lách vào quần áo của từng người.Đồng Đồng kéo tay Hứa Hân Di đang không ngừng ca thán về thời tiết nóng bứcchạy về phòng triển lãm của khoa Mỹ thuật, dáng vẻ hấp tấp của cô cứ như thểđang chạy vội về chuyến xe buýt cuối cùng.Nhưng vẫn đến muộn!Phòng triển lãm số3 đã đông nghịt người, tiếng nói cười huyên náo cứ như tại một buổi biểu diễncủa ngôi sao ca nhạc hàng đầu thế giới. Rất nhiều người mang theo sổ tay,laptop, cổ đeo máy ảnh, thậm chí có người còn mang bút ghi âm, trông vô cùngchuyên nghiệp. Đồng Đồng do dự đứng ở cửa, những người sau lưng bực bội hốithúc cô. Ở bàn đón tiếp có hai cô gái, họ vừa mỉm cười ra hiệu cho khách mời kýtên vào sổ, vừa lịch sự nhắc nhở đám người đang dần mất kiểm soát:
- Xin mọi người đừng chen lấn, cẩn thận làm hỏng tác phẩm.Trong phòng triển lãmcó rất nhiều chiếc tủ cao gần tới trần nhà, chúng được chia ra làm nhiều ngănnhỏ.
Đồng Đồng và Hứa Hân Di đảo mắt nhìn xung quanh nhưng vẫn không nhìn thấy tranhsơn dầu của Tề Vũ treo ở đâu.Hứa Hân Di lau mồ hôi trên trán, mệt mỏi nói:
- Học viện Mỹ thuật có sức ảnh hưởng ghê gớm thật! Không biết những người nàytới đây xem người hay xem tranh nữa!Dù sao thì cũng là cuộc triển lãm tranh củacác chàng trai Học viện Mỹ thuật sau khi ở Tây Tạng hơn nửa năm trời,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thao-chua-tan/1874146/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.