Mấy năm nay, Đồ Nguyên cũng không biết đã đấu pháp cùng bao nhiêu người, hoặc nhiều hoặc ít đều có sát sinh, sau đó có thu được pháp bảo, những pháp bảo này đủ loại đủ kiểu, có kính, ấn, phiên, kiếm, côn, châu, châm, đăng, chuông, xử, cùng với các loại pháp khí kỳ quái khác.
Những pháp bảo đó tuy nói có diệu dụng nhất định, nhưng so với tu vi hiện nay của Đồ Nguyên thì đã không đủ tác dụng rồi.
Dù cho là Phạm Tuyên Tử cũng dùng rất không phù hợp, trên tay nàng một thanh Băng Phách hàn quang kiếm đã có thể giải quyết đại bộ phận vấn đề, nếu là có địch nhân mà dùng Băng Phách hàn quang kiếm cũng không thể chiến thắng thì lấy ra những pháp bảo khác cũng không có tác dụng.
Ngày hôm sau, Đồ Nguyên đem những thứ kiếm, côn, xử linh tinh kia ném hết vào lò, lại dẫn tới Thái Dương Tinh Hỏa, nung đốt bảy ngày bảy đêm, Thái dương, Thái âm chi hỏa thay nhau nung đốt, những thứ kia đã hòa tan thành nước màu đen.
Hắc thủy trong lò bay lên trong hư không, sau đó Đồ Nguyên bắt đầu tại mặt trên phác họa pháp phù, một đám hắc thiết thủy không ngừng biến ảo, chậm rãi ngưng kết.
Đồ Nguyên đánh ra từng đạo pháp quyết, pháp quyết hóa thành từng đạo linh quang chìm vào trong nước hắc thiết kia.
Trên nước hắc thiết tỏa quang hoa, linh khí giữa thiên địa đều lao về phía nó, từng đạo linh quang phóng vào trong ấn hóa thành từng đạo phù ngân.
Dần dần, đám nước thép chậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-mon-phong-than/2998577/quyen-6-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.