Nước trong núi thường thường phá lệ mát mẻ, dù cho là mùa hè đều có cảm giác hàn ý, bất quá, nếu là mùa đông thì lại sẽ có loại ấm áp đặc biệt.
Suối nước trong núi, đầu nguồn thường thường có hồ sâu.
Suối nước uốn lượn, chảy róc rách, một con lươn không biết từ nơi nào ngược dòng lên tới luồn lách trong nước bùn, cuối cùng, nó cảm thụ được phần linh khí trong nước đầu nguồn, nó hạnh phúc ra sức hướng phía trước trườn đi, cuối cùng một đầu chui vào trong hồ sâu.
Nó không phát hiện tại thời điểm mình chui vào trong hồ, kích động sóng gợn lên làm khuấy vỡ một khuôn mặt phản chiếu trong nước.
Bất quá, mặt nước rất nhanh yên tĩnh lại, khuôn mặt phản chiếu trong nước kia lại lần nữa trở nên rõ ràng. Chỉ là khi hình ảnh phản chiếu rõ ràng lại thì một cái lá cây rơi vào trong nước.
Lá xanh là bị người hái xuống, bay xuống mặt nước, kích lên song gợn, còn chưa yên tĩnh, lại có một mảnh lá cây bay xuống, hình ảnh phản chiếu trong nước bị che khuất phần lớn, lại một cái lá cây rơi xuống, vừa lúc đem con mắt còn lại che khuất.
"Sư tỷ, sư tỷ..."
Xa xa truyền đến tiếng Khúc Nguyên Tuyền gọi.
Phạm Tuyên Tử đứng lên, phủi phủi y phục vừa mới ngồi trên mặt đất, chỉnh sửa tóc mai bên tai, trước đây nàng vốn không có để ý những thứ này.
Vừa rồi nàng nhìn mình trong nước, so sánh với vị sư thúc tên là Diêu Dao kia, nàng tự nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-mon-phong-than/2998565/quyen-6-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.