"Lúc đó, khi Đạo trưởng đi ngang qua đây thì Tuyên Tử cô nương còn chỉ là một nữ hài, bây giờ đã là một cô nương rồi. Tới, uống chén Khổ Dữu trà."
Lúc này Đồ Nguyên đang ngồi ở trong một tòa nhà Thiết thụ mộc thật lớn. Đây tuy tuy là gỗ, nhưng mà loại cây gọi là cây Thiết Thụ này vô cùng cứng rắn, người vùng này dựng nhà đều là dùng loại cây này, con kiến cũng cắn không được.
Khổ Dữu trà là một loại trà đặc biệt ở nơi đây. Vừa uống thì thấy cay đắng, nhưng mà uống xong một chén sẽ thấy có một mùi thơm ngát và mát mẻ dâng lên trong thân thể.
"Uống trà này, muỗi tại vùng này sẽ không tới gần."
Nói chuyện chính là một trung niên nhân, tại nhiều năm trước, khi Đồ Nguyên đi ngang qua nơi đây thì hắn còn là một người trẻ tuổi đi theo bên người tộc trưởng, hiện tại hắn đã là tế tự trong bộ tộc rồi.
Lúc đó Đồ Nguyên chính là tại nơi đây nói chuyện với lão tế tự kia, bây giờ lại đến, lão tế tự đó đã không còn rồi.
Khi đó Phạm Tuyên Tử từng uống qua, nhưng lúc đó nàng chỉ uống một ngụm đã ói ra, bây giờ uống, tự nhiên sẽ không giống như năm đó, một hơi uống hết một chén.
Niếp ẩn sĩ nhìn Phạm Tuyên Tử một ngụm uống hết, cười nói với Khúc Nguyên Tuyền, ngươi cũng uống một chút, rời nơi đây rồi nhưng sẽ không được uống.
Khúc Nguyên Tuyền nhấc lên uống một ngụm, sau đó trán lập tức nhíu lại, mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-mon-phong-than/2998525/quyen-6-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.