Toàn bộ Vạn Thánh sơn có bốn cái đường phố chuyên dành cho người tu hành mua sắm, vị trí nơi ở của Đồ Nguyên là phía tây Vạn Thánh sơn, cho nên phường thị sẽ tới có tên là Tây Môn phường thị.
Sớ với Vụ Hạp cốc mà Đồ Nguyên đã tới qua kia, quy mô phường thị này lớn hơn rất nhiều, những gì Vụ Hạp cốc có bán, nơi đây đều có, nơi đó không có, nơi đây cũng có.
Từ pháp bảo cường đại, đến các loại vật phẩm trang sức giúp thõa mãn tâm lý làm đẹp, từ sinh linh sống đến tử linh, từ Đà Sơn thú to lớn đến ấu trùng nhỏ như bụi.
Phạm Tuyên Tử đi tới Tây Môn phường thị rõ ràng rất vui, liên tục dừng lại tại một ít quầy hàng nhỏ, cầm lấy những món trang sức đủ mọi màu sắc lên xem, cũng không ngừng hỏi sư phụ mình có đẹp hay không.
Đồ Nguyên đánh giá, nói: "Nhìn không đẹp."
Nàng liền nói ánh mắt sư phụ quá kém, thảo nào lâu như vậy còn không có tìm được một sư nương đem về.
Đồ Nguyên nghe đến đó đúng là nhớ tới Diêu Dao, vị nữ tử làm bạn với trùng kia, năm đó sống chung ba năm, Tứ Thủy Thành, vĩnh viễn ký ức, cho đến ngày nay, mỗi điểm đều nhớ ở trong lòng.
Cũng không biết bây giờ nàng đang làm gì.
"Sư phụ, cái này coi được không?" Phạm Tuyên Tử cầm một cái mũ hoa hỏi Đồ Nguyên.
"Quá tục không xứng với ngươi." Đồ Nguyên nói ra.
Phạm Tuyên Tử nhếch miệng, nói một câu không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-mon-phong-than/2998434/quyen-5-chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.