Tuyết Giang Thiên Thu rời đi được một đoạn tương đối xa thì một bóng người bất ngờ xuất hiện trước mặt nàng, thân người cao ráo, trường bào trắng mang theo điểm xuyết của chim Lạc đó.
Là phục trang của Thư Viện.
Tuyết Giang Thiên Thu đang ở giữa phố đông đúc nhưng dường như những người xung quanh cũng chẳng cảm nhận được sự tồn tại của người đó.
Nàng nhanh chóng hành lễ cung kính nói ra:
“Thiên Thu xin thỉnh an đại tiên sinh”.
Trác Nhiên nhìn nàng mỉm cười có chút ngây ngô nói:
“Không cần đa lễ, đi theo ta một chút”.
“Vâng”, Tuyết Giang Thiên Thu mỉm cười đáp.
Nàng vừa dứt lời, thân ảnh của nàng bất chợt xuất hiện ở trên một mái nhà nọ tương đối cao, từ vị trí này nàng có thể quan sát được cảnh quan tổng thể của toàn bộ Nguyệt Lôi Thành.
Nàng không biết bằng cách nào nàng có thể đến được đây nhưng có Trác Nhiên ở đây thì không cần phải nghi vấn gì thêm nữa.
Lão tổ Nguyên Anh cảnh không có gì không thể làm được.
Trác Nhiên tùy ý ngồi xuống ở một bên mép mái nhà rồi thả hai chân đung đưa giữa không trung, nhìn qua trông có vẻ rất thích thú.
Tuyết Giang Thiên Thu cũng không cảm thấy ngạc nhiên gì cả, từ nhỏ tiếp xúc với đại tiên sinh nên trong mắt nàng, đại tiên sinh như thế này mới thực sự là đại tiên sinh.
Nàng không ngồi vì như thế không hợp với thân phận, cho nên chỉ có thể lẳng lặng đứng đằng sau.
Đại tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-luc/2878915/chuong-436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.