Chương trước
Chương sau
Khương Hy không đáp cũng là một phần biểu thị cho việc hắn không phản bác ý kiến của Tuyết tướng rồi. Tuyết tướng là người thông minh, vậy nên hắn liền không hỏi thêm gì cả.

Trên chiến trường, sử dụng thủ đoạn để hao mòn quân địch tự nhiên là thượng sách, hơn nữa Khương Hy cũng đã lợi dụng tốt được điểm này.

Tuyết tướng nhập sa trường nhiều năm, thủ đoạn mài mòn quân địch trước giờ chiến tự nhiên phong phú nhưng vấn đề ở đây là hắn đánh giá cao Khương Hy nhưng trong vô thức cũng đánh giá quá cao đám binh lính của mình.

Đối với binh sĩ, hành quân là chuyện tất yếu hằng ngày phải làm, cứ như ăn cơm uống nước vậy. Cho nên khi Tuyết tướng rời đi trước để bám theo Khương Hy thì không để ý lấy điểm này cho lắm.

Đồng dạng những người khác cũng vậy, kết quả liền ăn phải quả đắng.

Tuyết tướng trầm mặc được một đoạn thời gian rồi nói ra:

“Ngươi bói toán đến được giao dịch giữa hai chúng ta?”.

Hắn cùng Khương Hy làm hai cái giao dịch nhưng ngụ ý ở đây chính là giao dịch mới nhất, giao dịch không can dự chiến sự.

Lam Thiên Tuyết Tộc tổn thất đại lượng binh lính thì chính Tuyết tướng hắn sẽ là phương án đến bù đắp cho đại lượng chiến lực này.

Nhưng đằng này hắn không thể can dự vào được nữa rồi. Nếu giao dịch xuất phát tự miệng Khương Hy, Tuyết tướng tự nhiên có dũng khí mà phá, đáng tiếc, chính bản thân hắn mới là người đề xuất giao dịch này.

Từ việc cầu thang sập đổ cho đến giao dịch diễn ra, Tuyết tướng cứ có cảm giác đã có một bàn tay nào đó sắp đặt trước vậy.

Mà nhất là khi hắn vừa trải qua trạng thái toán mệnh thiên cơ, cho nên hắn lại càng thấy được sự đáng sợ của thiên cơ nhất mạch.

Khương Hy không bị hoài nghi mới là lạ. Bất quá Tuyết tướng lại nghĩ nhiều rồi, Khương Hy nói ra:

“Lấy thực lực hiện tại của ta thì toán mệnh đến từng chi tiết như vậy là chuyện không thể, xem như đến Nguyên Anh cảnh ta cũng làm không được”.

Tuyết tướng nhíu mày đáp lại:

“Vậy bằng cách nào?”.

Khương Hy nghĩ nghĩ một chút nói ra:

“Tính toán một chút là được, dù sao dưới góc nhìn của ta, các ngươi vẫn thiên về hoạt động đơn lẻ hơn là chỉ huy một quân đoàn”.

Tuyết tướng không phản bác, đúng hơn là không có gì quá ngạc nhiên. Bởi Khương Hy nói đúng, đám người Tuyết soái cùng Tuyết tướng đúng là rất mạnh, hơn nữa còn mạnh một cách bất hợp lý với đám người tiến nhập bí cảnh lần này.

Và bởi vì mạnh nên bọn hắn thường hay phân biệt thắng thua bằng cách đối chiến cao tầng, còn quân đội thấp tầng thì cứ theo quy chuẩn tiến đánh về phía trước sau khi phân định thắng thua cao tầng là được.

Trên thực tế, tình huống này đúng là có hơi kỳ dị nhưng tại tu chân giới đúng là vậy, trừ bỏ Tam Đại Hoàng Triều có thống soái cùng tướng lĩnh kỳ cựu ra thì các đại tông môn khác cơ hồ cũng không khác đám binh lính Lam Thiên Tuyết Tộc này đâu, có khi còn loạn hơn.

Từ lúc bộ tộc này tiến nhập vào đây, Khương Hy đã để tâm rất kỹ đến hành động tiếp xúc của cao tầng soái tướng với binh lính bên dưới nhưng thú vị là hắn không thấy bất cứ hành động truyền lệnh nào cụ thể cả.

Từ đó hắn liền liều mạng đoán ra một vài ý mà tính toán đến tận bây giờ.

Toán mệnh thiên cơ đúng là rất tốt, có thể xem thấu trước được một vài sự kiện trong tương lai, nhưng tương lai cơ hồ cũng có thể thay đổi tùy vào sự kiện diễn ra tại hiện tại.

Khương Hy dù sao cũng sẽ đoạn tuyệt với con đường này mà tu luyện Thiên Nguyệt Tàng Thiên Hạ, cho nên hắn liền quyết định sẽ động não tính toán thôi diễn một chút.

Hắn cũng không phải đồ ngốc, hơn nữa lại đọc qua rất nhiều sách, tự nhiên cũng xem như có biết đôi chút lý thuyết binh pháp. Từ đó áp dụng thử một chút là được.

Kết quả dù không phải hoàn mỹ lắm nhưng cũng khiến hắn hài lòng rồi.

Tuyết tướng trầm mặc một đoạn thời gian ngắn rồi không để ý đến Khương Hy nữa, hắn liền rút ra một tấm da thú rồi vận linh lực lên truyền vào đó.

Tấm da thú đó ngay lập tức liền vặn vẹo một hồi mà hóa thành một con chim nhỏ, kế tiếp, Tuyết tướng liền niệm một loại chú ngữ nào đó mà Khương Hy không hiểu, có lẽ là cổ ngữ của Lam Thiên Tuyết Tộc.

Chú ngữ được niệm xong, con chim đó ngay lập tức lấy tốc độ nhanh nhất mà bay đi. Khương Hy dù không rõ lắm nhưng theo hắn đoán thì khả năng cao là một loại phương thức truyền tin.

Thấy vậy, Khương Hy cũng rút phi hạc truyền thư ra mà phóng đi, hắn cũng cần phải thông báo trước cho đám người Thạch Thương để bọn hắn có thể chuẩn bị được, đương nhiên, hắn cũng không nói về cái giao dịch không can chiến sự kia.

Đồng dạng Tuyết tướng cũng như thế, bọn hắn không muốn để cho người thứ ba biết về việc này, hơn nữa đối với song phương, sự tồn tại của bọn hắn sẽ làm mất cân bằng của chiến trường ngay.

Cho nên bọn hắn rời xa chiến trường có khi là chuyện mà đôi bên đều nguyện ý. Trước khi phóng phi hạc truyền thư đi, Khương Hy liền chần chừ một hồi rồi rút ra một cái trận bàn rồi ẩn vào bên trong thư.

Chuyện hắn làm vốn đã đủ rồi nhưng hắn phải đảm bảo chí ít phe nhân loại phải cầm cự được hai mươi canh giờ thì hắn mới có thể an toàn rút lui.

Nhỡ như nhân loại thất thủ trước đó thì Khương Hy lại phải chạy đôn chạy đáo rất phiền phức.

Chuẩn bị hết những thứ cần thiết, Khương Hy liền trực tiếp phi thư đi. Làm xong chuyện này thì cũng đồng nghĩa với việc hắn hết nghĩa vụ với phe nhân loại rồi, từ giờ trở đi, mọi sự đều sẽ vì bản thân hắn.

Tuyết tướng xác nhận hắn xong việc rồi thì cũng không nói gì nữa, bao quát cả chuyện cái cầu thang kia, Khương Hy cũng xem như hiểu ý hắn nên cũng không đá động gì tiếp cái chuyện đó.

Nếu hắn cứ một mực nói ra thì không khác gì đánh thẳng vào mặt mũi cái thằng này, hắn tuyệt đối sẽ không ăn được quả ngon gì.

Hai người bọn hắn bảo trì im lặng với nhau rồi rời đi đến những chỗ khác mà tìm cơ duyên.

...

...

Thời gian đình chiến trôi qua mỗi lúc một nhanh, trong bất giác, thời gian đình chiến chỉ còn mười hai canh giờ,Băng Thần Cung đồng dạng tại giờ phút này đã náo nhiệt đến cực điểm rồi.

Dọc một đường di chuyển đi tìm cơ duyên này, Khương Hy cũng nghe phong thanh được rất nhiều chuyện.

Tỷ như Thái Huỳnh Liên Phương đạt được Bích Thủy Hàn Liên năm trăm năm, Thạch Thương đạt được một kiện đỉnh giai trung phẩm pháp khí hay Khắc Hoàng nhận được công pháp truyền thừa,...

Đồng dạng, Lam Thiên Tuyết Tộc cũng đạt được không ít thứ tốt nhưng đại đa số đều thiên về việc hỗ trợ tu luyện hàn khí tương tự như cái bảo tọa Tuyết tướng lấy đi.

Đối với chuyện này, Tuyết tướng cũng không cảm thấy có gì bí mật nên cũng giải thích cho Khương Hy một hai.

Đám người Tuyết soái, Tuyết tướng trên cơ bản đã là tu sĩ Kim Đan cảnh nên các loại truyền thừa hay pháp khí, linh dược gì xuất hiện ở đây đều vô dụng cả.

Băng Thần Cung cũng tương tự như cái bí cảnh này, nó có giới hạn rõ ràng, như việc xuất thế các loại cơ duyên tương ứng với tu vi chẳng hạn.

Cấm chế của bí cảnh lần này là giới hạn đến tu vi Ngưng Dịch cảnh, vậy thì pháp khí, đan dược cũng chỉ có phẩm chất cao nhất là đỉnh giai trung phẩm mà thôi.

Cấp bậc Tuyết tướng đều đã là Kim Đan cảnh, những loại cơ duyên này cơ bản đều không lọt vào trong mắt bọn hắn, vì thế bọn hắn liền chuyển sang hướng tìm kiếm cơ duyên có thể gia tăng tốc độ tu hành hơn.

Cái bảo tọa trước đó mà Tuyết tướng lấy đi chính là một loại pháp khí hỗ trợ tu hành, chỉ cần ngồi lên đó tu hành thôi thì đảm bảo tốc độ tu luyện hàn khí của Tuyết tướng sẽ cao thêm không ít hơn ba thành đâu.

Mặt khác, trừ bỏ những tin tức bát quái này ra thì trong mấy canh giờ này Khương Hy cùng Tuyết tướng cũng thay phiên nhau mà dạy bảo nhau rất nhiều chuyện.Tuyết tướng không hổ danh là quái thai, cái thằng này chỉ trong mấy canh giờ thôi mà đã nắm được mười hai trong số sáu mươi bốn quẻ thiên địa rồi. Tin tưởng chỉ cần dạy dỗ thêm vài canh giờ nữa, hắn thể nào cũng bước lên con số ba mươi hai thôi.

Đồng dạng, Khương Hy cũng học được không ít yếu quyết phù đạo của Lam Thiên Tuyết Tộc. Bây giờ hắn cũng đã hiểu được tại sao phù đạo của bộ tộc này lại có tính đa dụng đến vậy rồi.

Đó chính là cách bố trí hàn khí ở trong từng phù văn, theo ngôn ngữ của nhân loại là cách bố trí thiên địa linh khí trong phù văn.

Ví dụ dễ hiểu hơn chính là bình cũ rượu mới, phù văn không thay đổi, vẫn là nét đó, vẫn là chữ đó nhưng bên trong đã thay đổi kết cấu rồi.

Theo Tuyết tướng, phù đạo của Lam Thiên Tuyết Tộc thiên về một chữ ‘chiến’ nên phù đạo được tạo ra phần lớn đều dùng để gia trì cho việc đánh đấm.

Mà đã đánh đấm thì càng tinh gọn càng tốt, cho nên mới xuất hiện khái niệm đa dụng.

Đương nhiên, để nắm rõ được loại phù đạo này, Khương Hy còn phải tranh thủ thời gian hai canh giờ để mà học ngôn ngữ của Lam Thiên Tuyết Tộc.

Ngôn ngữ của tộc này rất thú vị, vừa ít nét, lại còn dễ học, dùng để họa phù thì tốc độ họa phổ thông lại còn nhanh hơn nhiều lần so với Phù sư cùng cấp của nhân loại.

Khương Hy vốn đã có Nhân Phù trong tay nhưng chính quy mà nói thì vẫn chưa hoàn chỉnh là mấy, chí ít hiện tại Nhân Phù của hắn vẫn thiên hoàn toàn về năng lực tăng phúc là chính, chưa thể áp dụng nhuần nhuyễn vào bên trong đối chiến được.

Vậy nên hắn không ngại mượn cơ hội lần này để đề thăng Nhân Phù đâu.

Tuyết tướng dạy Khương Hy tự nhiên cũng rất vui vẻ, trong mắt hắn, Khương Hy là một nhân loại phi thường kỳ lạ, chí ít là ở thái độ đối với Lam Thiên Tuyết Tộc.

Nhân loại bình thường đã sớm hận không tiêu diệt được Lam Thiên Tuyết Tộc rồi chứ đừng nói là ngồi an nhàn tìm hiểu văn hóa của bộ tộc này đâu.

Mặt khác, trong phù đạo, nếu như Khương Hy đã tìm ra được giải pháp tối ưu hơn cho phù đạo thì hắn sẽ triệt để loại bỏ cái cũ, bất kể cái cũ có là phù văn của nhân loại hay cái mới là phù văn của Lam Thiên Tuyết Tộc.

Đối với Khương Hy, hắn không quá quan trọng sự khác biệt của tộc loại, bởi một khi đã bước vào con đường tu hành thì người đã sớm không còn là người, mà thú cũng không còn đơn thuần là thú nữa.

Trong mắt Khương Hy, tu sĩ hay yêu thú đều là sinh mệnh bậc cao, nắm giữ thọ nguyên cùng thực lực vượt trội.

Hay nói cách khác, nếu để hắn buộc phải tuân thủ theo tộc loài thì hắn sẽ lựa chọn đứng về phía nhóm người tu hành, vô luận là nhân loại hay yêu thú đều không ngoại lệ.

Khương Hy không nói là bằng lời nhưng Tuyết tướng lại cảm nhận ra được ngụ ý này của hắn nên tính ra Tuyết tướng dạy bảo cũng rất đàng hoàng.

Bên cạnh đó, Khương Hy cũng xác nhận lại được tổng thể thực lực của Tuyết tướng, nếu đánh toàn lực không có hậu thủ thì hắn chắc chắn sẽ chết trong tay Tuyết tướng.

Còn có hậu thủ thì hắn thắng là chuyện bình thường.

Hiện tại, Khương Hy áng chừng tu vi của hắn phải lên đến Trúc Cơ cảnh trung kỳ Hợp Lục Kiều thì mới có cơ hội đánh thắng Tuyết tướng được.

Khương Hy có kiến thức cùng lịch luyện của ngàn năm trời nên con đường hắn đi cơ hồ đã đi rất nhanh cùng đi xa hơn người bình thường rồi.

Nhưng trước mặt Tuyết tướng thì hắn cảm thấy mặc cảm không thôi, thiên tư của Tuyết tướng quả thực rất yêu nghiệt. Cái thằng này có tâm mưu phản quả nhiên là có thứ để chống lưng.

Hơn nữa, ánh mắt của Khương Hy rất độc, hắn có thể tính toán ra được không ít tiềm lực của những người hắn gặp được.

Đơn cử như Ngô Hùng hay Thanh La thì hai người này chắc chắn sẽ bước vào Kim Đan cảnh còn về phần Nguyên Anh cảnh thì phải xem vào cơ duyên của hai người.

Đừng nhìn xuất phát điểm của hai người kia bị chậm trễ mà xem thường tiền đồ sau này của bọn họ.

Bọn họ ít nhiều gì cũng là võ lâm cao nhân, một đường tu võ học của họ đã đạt đến cái trình độ đăng phong tạo cực rồi, một khi chuyển sang tu tiên thì thiên tư của bọn họ cũng tuyệt đối cao, chí ít cũng phải hàng trung thượng.

Lấy loại thiên tư này, chỉ cần an toàn quá cảnh thì một đời này chắc chắn sẽ vào Kim Đan cảnh.

Còn về phần Tuyết tướng, Khương Hy có tám phần chắc chắn Tuyết tướng sẽ bước vào Nguyên Anh cảnh, hơn nữa cùng cảnh giới, hắn cũng thuộc hàng cường nhân.

Khương Hy hiếm khi đề cao người khác nhưng hôm nay, hắn bắt buộc phải đề cao bởi Tuyết tướng thật sự quá mức yêu nghiệt.

Yêu nghiệt đến độ Khương Hy phải ham muốn không thôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.