Đôi bên động thủ, Khương Hy cũng mượn Nhân Gian Hành Tẩu mà lướt về phía Tử Ngân Lang, ánh mắt của hắn liền kích động không thôi.
Lần cuối cùng hắn gặp Tử Ngân Lang là con sói kia ở trong cánh rừng phụ cận Linh Vân Trấn nhưng đó là khi nó vừa mới thức tỉnh mà thôi. Từ đó đến giờ hắn vẫn luôn nhung nhớ gặp lại con Tử Ngân Lang này.
Không nghĩ đến hôm nay vậy mà Thuần Thú Môn lại mang đến cho hắn một cái kinh hỉ.
Tử Ngân Lang có tác dụng thế nào Khương Hy cực kỳ nắm rõ, bản thân hắn cũng đã một lần tự thân trải nghiệm rồi, chưa kể tác dụng của Tử Ngân Lang đối với linh thức của hắn là phi thường lớn.
Đương nhiên, lợi ích càng lớn thì khó khăn cũng sẽ không kém. Tử Ngân Lang là giống loài hiếm hoi của yêu thú sở hữu thiên phú thiên sinh linh thức.
Từ lúc sinh ra nó đã có linh trí rồi, mặt khác nó còn tu luyện đến được đỉnh giai Trúc Cơ yêu thú thì Khương Hy cũng không rõ linh hồn của nó mạnh mẽ đến đâu nữa.
Khương Hy muốn Tử Ngân Lang, vậy nên hắn chọn nó. Nhưng đồng thời, hắn cũng đang cố giải tỏa bớt áp lực cho đám người Tinh Sơn Thành.
Cái con này một khi để nó tự do, Tinh Sơn Thành tất xong.
. . .
Thân hình Khương Hy đột ngột xuất hiện trước mặt Tử Ngân Lang, nó liền hú lên một tiếng dài rồi phóng thẳng về phía hắn, mặc cho đám kim quang kia đang đánh vào.
Tốc độ của nó cực kỳ nhanh, chỉ trong không đến một hơi thở mà xuất hiện trước mắt Khương Hy rồi đưa một chân trước lên giẫm mạnh xuống.
Khương Hy vội vàng vận Nhân Gian Hành Tẩu lên mà lướt ra xa. Tử Ngân Lang giẫm xuống đất.
Oanh!.
Một luồng sóng chấn liền tỏa ra xung quanh, mặt đất bên dưới liền tạo thành một cái hố sâu.
Đôi mắt tím kia của nó liền di chuyển mà khóa thân ảnh của Khương Hy, sắc mặt hắn liền có chút khó khăn không thôi.
Con Tử Ngân Lang này không những công kích mạnh mà tốc độ cũng thuộc hàng đầu. Tiếp theo, hai tay hắn đưa lên mà kết ấn.
Phù văn trong không gian liền thay đổi, Xạ Kim Phù Trận tiêu thất đi, hoàng quang trước đó đã trở thành lam quang.
Ngũ Hành tương sinh, Kim sinh Thủy.
Xạ Kim Phù Trận liền trực tiếp biến thành Băng Giới Phù Trận.
Băng Giới Phù Trận vừa ra, hơi thở của mọi người liền hóa thành khói trắng, nhiệt độ xung quanh liên tục giảm mạnh. Mặt đất dần dần kết lại thành một tầng băng.
Một vài con yêu thú không biết bay liền gặp phải trơn trượt mà ngã xuống dưới đất, tu sĩ Tinh Sơn Thành nhân lúc đó liền xuất thủ tấn công.
Xạ Kim Phù Trận trợ công không còn nhưng Băng Giới Phù Trận có thể đình chỉ hoạt động của yêu thú. Còn tu sĩ nhân loại thì trực tiếp ngự khí đi giết là được.
Từng bước chân của Tử Ngân Lang cũng dần có chút loạng choạng lại, thân hình tựa có chút đứng không vững.
Khương Hy nâng Trúc Nguyên Bút lên mà họa hàng chục đạo Thủy Lao Phù mà tấn công thẳng về phía Tử Ngân Lang.
Dưới sự ảnh hưởng của Băng Giới Phù Trận, từng đạo thủy lao liền nhanh chóng đông lại mà hóa thành băng lao.
Tử Ngân Lang vội vàng hú lên một tiếng dài, một đợt âm công xung kích liền tiến đến mà làm nứt vỡ băng lao nhưng đám mảnh vỡ ấy vẫn cứ tiếp tục lao về phía trước.
Cách Không Khiển Vật.
Mảnh băng vỡ lấy tốc độ nhanh như thiểm điểm mà đâm thẳng vào từng tấc thịt của Tử Ngân Lang, sau đó Trúc Nguyên Bút lại họa trên không trung.
Băng Bạo Phù.
Từng tiếng nổ lớn liền diễn ra trên người Tử Ngân Lang, nó liền gầm rú lên một tiếng đau đớn. Sau đó, ánh mắt nó liền nổi lên giận dữ, từng cái răng nanh kia liền lộ ra theo từng tiếng gầm gừ.
Thân ảnh của nó liền biến mất.
Trong nháy mắt, nó đã xuất hiện trước mặt Khương Hy, mượn sự trơn trượt của lớp băng bên dưới mà dùng đầu húc thẳng vào người hắn.
Hắn liền bay một vòng lên không trung, một ngụm ngòn ngọt liền trào lên tận cổ bất quá vẫn không ra ngoài được.
Linh thức hắn khẽ động, toàn thân hắn liền xoay lại một vòng rồi một chân đạp giữa hư không.
Dưới mặt chân liền hiện lên một tầng băng làm bệ đỡ rồi toàn thân hoán liền phóng lên không trung, Đạp Vân Bộ liên tục thôi động, cơ thể nhẹ nhàng như mây, một tay cầm Trúc Nguyên Bút liên tục họa.
Từng đạo thủy lao như mưa rơi mà nhắm thẳng xuống chỗ Tử Ngân Lang. Toàn thân Tử Ngân Lang lại di chuyển ra xa, từng cái móng chân sắc nhọn của nó liền bật ra mà cắm thẳng xuống mặt băng để hãm lại tốc độ trượt.
Khương Hy đưa tay ra, Cách Không Khiển Vật lại được thi triển mà chuyển hướng nhắm thẳng về phía Tử Ngân Lang, nó liền thu móng lại mà tiếp tục di chuyển né tránh.
Hắn lại vận Cách Không Khiển Vật mà di chuyển đám thủy lao kia hướng ngược trở lại Tử Ngân Lang.
Dưới hai chân hắn liên tục xuất hiện từng tầng băng mỏng trong không gian mà di chuyển, ánh mắt không ngừng rời khỏi Tử Ngân Lang.
Quá trình đôi bên rượt đuổi như thế này diễn ra tương đối lâu, Tử Ngân Lang cũng đã dần học được cách di chuyển trên mặt băng, tốc độ của nó mỗi lúc một tăng nhanh.
Đồng dạng, tốc độ họa phù của Khương Hy cũng nhanh theo, hàng loạt thủy lao phù khác lại xuất hiện mà rượt đuổi Tử Ngân Lang.
Đột nhiên, một tiếng động ‘coong’ như va chạm kim loại kêu lên, Tử Ngân Lang bất ngờ lăn ra đất. Hàng loạt đạo thủy lao kia liền đâm vào người nó mà kêu lên một tiếng đau đớn.
Ở sau lưng nó, một chuỗi hệ thống phù văn bất ngờ xuất hiện lên rồi lại ẩn vào trong hư không.
Khương Hy cười lạnh. Kế hoạch thành công.
Ngay từ đầu, luận tốc độ cùng sức mạnh, hắn cơ bản đã không thể thắng được Tử Ngân Lang, chưa kể linh trí của nó cực cao, không qua mấy thời gian đã có thể học cách thích ứng môi trường rồi.
Trực tiếp đối chọi không được thì Khương Hy liền dùng hàng loạt thủy lao phù đi vây nó lại mà dồn đến đường cùng.
Khoảnh khắc phù trận của hắn được dựng nên thì tương tự như Thiên Lý Băng Phong Phù Trận của Mị Cơ, lớp trận cuối cùng của hắn là Khốn Trận cùng Chướng Nhãn Trận.
Có Khốn Trận ở đây, trừ khi là tu sĩ Ngưng Dịch cảnh hoặc Giả Đan yêu thú xuất thủ, còn không hắn tự tin có thể vây tất cả ở trong phù trận của hắn.
Tốc độ của Tử Ngân Lang rất nhanh, vậy nên khi đập thẳng vào lớp bình chướng của Khốn Trận cũng có thể tạo ra một vài thương tổn nhất định.
Một tay nâng lên, Trúc Nguyên Bút lại động, một đạo phù văn khác lại xuất hiện.
Thủy Cầu Phù.
Thủy lao đâm vào người Tử Ngân Lang xong liền liên kết với nhau mà tạo thành một khối cầu nước khổng lồ bao bọc lấy Tử Ngân Lang.
Nó liền ọc ọc bọt khí vài cái vì không thở được, ánh mắt tím ngời kia bùng lên một cơn nộ hỏa, yêu khí lập tức bộc phát ra mà tản đi số nước đó.
Cơ hội khó khăn mới đến, Khương Hy đời nào lại để cho vụt mất, pháp lực của hắn cũng bành trướng ra mà ép về phía Tử Ngân Lang, cường ngạnh ép thuỷ cầu thành hình.
Luận tu vi, Khương Hy thua Tử Ngân Lang ba tiểu cảnh nhưng luận về độ tinh thuần, pháp lực của hắn vượt trội hơn yêu lực của nó.
Nên hiện tại đôi bên liền rơi vào thế miễn cưỡng giằng co. Vậy nên linh thức hắn liên tục thôi động mà gi tăng tốc độ băng hoá của phù trận lên.
Không bao lâu sau, Tử Ngân Lang liền bị đánh chìm hẳn vào bên trong thuỷ cầu, thuỷ cầu liền bị băng hoá thành băng cầu.
Tử Ngân Lang liền triệt để bất động.
Khương Hy thở ra một hơi nhẹ nhõm, rốt cuộc cũng thành công nhốt nó lại. Sau đó, hùng hồn pháp lực của hắn lại nổi lên mà thi triển Cách Không Khiển Vật.
Khối băng cầu nặng trịch kia liền từ từ được nâng lên, cánh tay của hắn có chút run run. Quả nhiên thứ này quá nặng.
Ở bên trong đó, ánh mắt của Tử Ngân Lang vẫn không ngừng nhìn thẳng vào Khương Hy. Hắn nhếch mép rồi quát lên một tiếng dài.
Cánh tay di chuyển, khối băng cầu liền di chuyển mà đập thẳng vào thân một con đỉnh giai Trúc Cơ yêu thú ở gần đó.
Vừa vặn đó lại là một con Tam Đầu Yêu Hầu.
Tần Khiêm đang đối chiến với nó, toàn thân bê bết máu thì phát hiện một khối băng cầu mạnh mẽ đập đến, hắn liền vội vàng ngự khí mà lui ra sau.
Tam Đầu Yêu Hầu là một con yêu thú họ khỉ có ba đầu, tầm quan sát của nó gần như là bao trọn không gian xung quanh nên về cơ bản sẽ không thể đánh lén nó được.
Bất quá Khương Hy cũng không có ý định đánh lén. Khối băng cầu này đập thẳng vào người Tam Đầu Yêu Hầu, nó liền dùng một thân man lực mà chặn đứng khối cầu ấy lại, hai chân trượt dài trên mặt băng.
Khối băng cầu liền có dấu hiệu nứt dần ra, toàn thân Tử Ngân Lang trong đấy liền run nhẹ lên như sắp phá ra ngoài.
Đỉnh giai yêu thú quả nhiên cường hãn, sinh mệnh lực mạnh mẽ đến mức bị ném vào băng cầu vẫn không thể chết được.
Khương Hy nâng Trúc Nguyên Bút lên, một đạo Băng Bạo Phù quen thuộc liền hiện ra. Khối băng cầu liền phát ra nhiệt lực cực âm hàn.
Tần Khiêm thấy vậy vội vàng truyền âm cho các tu sĩ xung quanh vội vàng tránh ra xa, còn bản thân hắn thì đã sớm lướt về phía Khương Hy rồi.
Oanh!
Ngay lập tức, khối cầu liền nổ lớn, xung lực kinh khủng liền lan ra mà mang theo băng vụ. Một vài tu sĩ ngự khí không vững liền ngã nhào ra đất mà chật vật bỏ chạy.
Tam Đầu Yêu Hầu liền hét thảm lên một tiếng, còn Tử Ngân Lang đã không còn tiếng động gì nữa rồi.
Linh thức của Khương Hy vội vàng quét tới mà kiểm tra thế nào, đột nhiên, con ngươi của hắn liền co rụt lại mà nhanh chóng thu linh thức.
Từ trong cái hố sâu do vụ nổ tạo ra, Tử Ngân Lang chật vật từng bước một mà thoát ra ngoài. Trên thân nó bây giờ đã nhuộm đỏ một màu máu tươi, thân thể run rẩy tựa như không thể đứng vững được nữa.
Một chân sau thì bị vụ nổ triệt để phế đi, nhưng ánh mắt tím kia của nó vẫn một mực sáng.
Khương Hy vội vàng thu lại linh thức cũng chính là vì lý do này. Hắn vội vàng truyền âm cho Tần Khiêm ở bên cạnh:
“Tần đạo hữu, ngươi mau đi xử lý Tam Đầu Yêu Hầu, tiện thể báo cho các đạo hữu khác vận linh thức lên phòng ngự linh hồn. Tử Ngân Lang sắp dùng thần thông rồi”.
Nghe vậy, sắc mặt Tần Khiêm liền đại biến, hắn vội vàng ngự khí gọi kiếm khí lên cùng với các tu sĩ khác đi oanh sát Tam Đầu Yêu Hầu. Đồng thời cũng không quên thông tri cho các đạo hữu khác vận linh thức phòng ngự lên.
Quay lại chỗ Tử Ngân Lang, hai con mắt nó híp lại, một luồng uy áp linh hồn liền tiến đến. Khương Hy cũng không chịu thua, linh thức thành từng đạo tơ vô hình rồi lần lượt tiến lên mà tấn công.
Trừ bỏ hắn cùng Tử Ngân Lang ra, những người còn lại cơ hồ chỉ có thể nhìn thấy hai bên trơ mắt nhìn nhau mà thôi.
Nhưng kỳ thực, bọn hắn lại đang tranh đấu một cuộc chiến nguy hiểm nhất.
Tử Ngân Lang không hổ danh là yêu thú thiên sinh linh thức, từng đạo tơ của Khương Hy đánh đến đâu, nó liền hiển hóa linh thức của nó thành đạo tơ tương ứng mà đối kháng.
Động tác của nó cùng Khương Hy phi thường thuần thục, dẫn đến đấu pháp cực kỳ căng thẳng cùng hiểm hóc.
Đây là lần đầu tiên trong đời này đi đấu linh thức mà hắn phải rơi thẳng vào thế hạ phong thế này.
Đúng vậy, là rơi vào hạ phong chứ không phải ngang hàng. Hắn không ngờ đến bản thân Tử Ngân Lang lại sở hữu linh thức hùng hậu ngang ngửa tu sĩ Trúc Cơ cảnh đỉnh phong.
Phải biết là cùng cảnh giới, yêu thú thông thường sở hữu linh thức kém hơn nhân loại, dù cho Tử Ngân Lang là thiên sinh linh thức cũng không ngoại lệ.
Vậy mà cái con này không biết bằng vào cái gì lại đem cái lý thuyết kia ném ra ngoài bờ ruộng rồi.
Dần dần theo thời gian, linh thức của Tử Ngân Lang đã dần áp đảo lại hắn, từng cái gân xanh dần dần nổi lên ở hai bên thái dương Khương Hy, một đạo huyết lệ đột nhiên chảy ra lăn dài trên má.
Một bên cố gắng chống đỡ lại linh thức, một bên điên cuồng tìm cách để thoát khỏi cái tình huống này.
Trong lòng hắn liền hối hận không thôi nhưng không phải vì chọn Tử Ngân Lang. Trên đời này không có loại cơ duyên nào mà không tồn tại hiểm nguy cả.
Hơn nữa, nếu hắn không chọn Tử Ngân Lang, lấy tốc độ cùng công kích của nó, tu sĩ nhân loại đã sớm bị toàn diệt rồi.
Đến lúc đó bảo hắn chạy thì cũng không thoát được tốc độ của nó.
Hắn hối hận là vì đã không sớm đem Linh Kiều trong cơ thể hợp lại thành Hợp Tam Kiều. Mặc dù hắn mới đột phá Trúc Cơ cảnh không lâu nhưng có Trăm Vạn Dân Chúng Nhân Mạch Trúc Cơ gia trì, nội tình của hắn đã cực kỳ thâm hậu rồi.
Chưa kể dạo thời gian trước liên tục niệm Tứ Thư, Ngũ Kinh, đoàn nhân mạch trong thể nội hắn đã nhanh kết nối lại với nhau, chỉ cần thiên địa linh khí đầy đủ là hắn đã có thể nếm đột phá Hợp Tam Kiều.
Cũng từ giây phút hối hận đó, ánh mắt hắn liền lóe lên tinh quang, miệng không ngừng tự trách không thôi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]