Gạt bỏ ý chí.
Dương Thiên suy nghĩ đến biện pháp này nhưng rất nhanh liền bỏ qua. Biện pháp này không được.
Không phải không thể thực hiện được mà là quá phí phạm. Không biết bao nhiêu năm qua đi mới có một huyền linh nửa cấp sáu được cấy ghép thành công, hiện tại gạt bỏ ý chí của nó thì quá phí phạm. Gạt bỏ ý chí cũng đồng nghĩa với việc cắt đứt con đường tiến bộ của Quân Thanh Uyên, cho dù nàng có thiên phú thế nào đi nữa cũng sẽ mãi mãi ngừng bước ở chuẩn vương, đời này cũng đừng hòng mà bước ra nửa bước cuối cùng kia.
Huyền linh nửa cấp sáu đại biểu cho con đường chắc chắn đi đến chuẩn vương, thậm chí đột phá vương giả cũng dễ dàng hơn người thường rất nhiều, lúc này lại đi chặt đứt tương lai tốt đẹp thì quá phí phạm. Chưa kể đến huyền linh bị hao tổn, sau này cũng cần nỗ lực rất lớn mới có thể thành chuẩn vương được.
Được không bù mất, không làm.
Đương nhiên, đối với nhiều người thì cả đời cũng không có hi vọng trở thành chuẩn vương, nhưng đối với Quân Thanh Uyên mà nói thì tiềm lực của nàng không ngừng ở ngưỡng này. Nàng chưa đến chín mươi tuổi, huyền chân cảnh ngũ trọng, hoàn toàn có hi vọng đạt đến huyền phủ cảnh trước một trăm tuổi.
Đừng nhìn chín mươi tuổi rất lớn, so với tuổi thọ năm trăm năm mươi năm của huyền chân cảnh thì nàng mới khoảng hai mươi mà thôi, gọi một tiếng thiên tài cũng không có gì không đúng cả. Đây là nàng còn tu luyện cấm thuật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-linh-ky/1244711/chuong-412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.