Dương Thiên híp híp mắt nhìn ba người này. Hắn cũng không để tâm cho lắm, đám muỗi này khá kỳ lạ, sinh lực không cao, chỉ bóp cái là chết nhưng khả năng hút máu đúng là đáng kinh ngạc, thêm cả khả năng phân tách đến chóng mặt thì đúng là một đối thủ khó chơi. Chẳng qua..để đối phó với bọn hắn thôi thì làm sao mà đủ, Tây Môn Chiến Dã thả đám muỗi này ra là có mục đích gì?
“Này, các ngươi không nghe thấy sao?”
Lão tam tung ra một đợt hỏa diễm, đốt ngang năm dặm nhưng đám muỗi vẫn đông đảo như cũ, thậm chí có thể nhìn ra được bọn chúng đang hành tẩu trong hỏa diễm, nếu đòn đánh không lập tức đánh giết được thì bọn chúng sẽ sinh sôi, thậm chí mang theo kháng tính. Lần tiếp theo muốn đánh giết lại càng hao phí thêm nhiều khí lực hơn.
Hà Tuyết Nguyệt cũng không động tay, quanh nàng hàn khí đầy trời, lâu lâu lại ngưng khí thành băng, băng tuyết nổ lớn liên tục, cho nên khu vực của bọn họ hoàn toàn không bị muỗi xâm chiếm.
“Thông thiên bảo giám.”
Hà Tuyết Nguyệt cũng không chú ý đến kim vũ vệ mà nói với Dương Thiên. Vừa rồi còn đề phòng địch nhân có trợ giúp nhưng lúc này thì không cần thiết nữa, bọn họ không phải cùng một nhóm thì sự uy hiếp không lớn, chưa kể nhân số đã giảm bớt một nửa.
Tiếng nói của Hà Tuyết Nguyệt cũng không che lấp, lập tức khiến cho Man Chủ chú ý, dù lão không tận lực tới gần nhưng lại cố tình gia tăng cảm giác tồn tại của mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-linh-ky/1244704/chuong-405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.