“Ngươi còn có ý gì?”
Vân Trung Lâu lạnh lùng nói.
Dương Thiên thản nhiên đáp.
“Can thiệp vào trận pháp cũng là năng lực của ta, dựa vào cái gì mà Vân tông chủ lại muốn cấm. Hơn nữa Mai phó tông chủ can thiệp vào trận đấu của ta, cũng định cứ tính như vậy hả?”
“Ha ha, không sai. Can thiệp vào trận pháp là bằng vào năng lực của người ta, ngươi dựa vào cái gì mà cấm hắn sử dụng?”
Đột nhiên Man Chủ cười lớn mà nói, tiếng nói vang vọng đất trời khiến cho khuôn mặt của Vân Trung Lâu càng thêm đen vào, tức giận không nói nên lời. Ngẫm nghĩ một chút, Vân Trung Lâu vẫn không muốn chịu thua như vậy mà nói.
“Nhưng đó là sử dụng ngoại vật, như vậy sẽ không công bằng với những người khác.”
“Ha ha, đó là vật dùng chung, ai có bản lĩnh thì người đó được.”
Man Chủ quả quyết. Vân Trung Lâu đưa mắt nhìn về phía các đại môn phái, tinh thần ý niệm ngầm trao đổi vơi nhau xem có thể thống nhất ý kiến được không, cuối cùng vẫn phải để Võ Tà Dương ra mặt quyết định.
Vẫn có thể sử dụng trận pháp.
Có điều không biết vì nguyên do gì, Võ Tà Dương muốn mời Hà Tuyết Nguyệt đến đại sảnh thương nghị, nhưng lập tức bị nàng từ chối, một lời cũng không muống giao lưu với tên này.
Võ Tà Dương hết sức bực mình nhưng cũng không thể hiện gì nhiều, chỉ là cắt đứt truyền tin, không tiếp tục nói nữa.
Mai Vạn Pháp cũng được Hà Tuyết Nguyệt thả ra, nhưng “đại giới” lại không nhỏ, trực tiếp bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-linh-ky/1244682/chuong-383.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.