Nguyễn Duân điều khiển huyên linh của mình cùng đối thủ giao phong, huyền linh của hắn là thuộc vào loại rắn, tính linh hoạt cao, đồng thời chiến lực khá mạnh mẽ. Nhưng đối thủ của hắn cũng không phải dạng vừa, sử dụng huyền linh loại lang, vừa vặn đối chọi gay gắt.
Nhưng Dương Thiên lựa chọn Nguyễn Duân để ẩn mình cũng là có nguyên do, tên này cũng tính là người thông minh, không cùng người chiến đấu quá nhiều mà là vừa đánh vừa chạy, để cho các đối thủ tự giết lẫn nhau sau đó mình là người còn sống sót.
Chỉ thấy giao thủ qua lại mấy lần, Nguyễn Duân liền cưỡi lên huyền linh của mình rồi chạy mất, bằng vào tốc độ nhanh nhất cùng sự tính toán kỹ lưỡng mà lách quá hai phía huyền chân cảnh ngũ trọng, vừa vặn cắt đuôi tên kia mà không lo bị người khác truy đuổi.
Có điều, đứng trước sức mạnh tuyệt đối thì mọi mưu kế đều là trò cười.
Nguyễn Duân liên tục đảo quanh võ đài một thời gian khá lâu thì đột nhiên một luồng sức mạnh kinh người đổn ập xuống, nguyên khí giống như ngưng tụ thành thực chất, tạo thành một bàn tay chen trời, từ trên đỉnh đầu đánh thẳng vào võ đài.
Uỳnh!!!
Võ đài băng liệt, các vết nứt chi chít lan tràn toàn bộ võ đài vô số huyền chân cảnh đột nhiên bùng nổ ra chân linh thuật, nhanh chóng trốn thoát khỏi cự thủ này. Tốc độ của phản ứng của huyền chân cảnh vô cùng nhanh nhưng cũng chỉ có huyền chân cảnh ngũ trọng trở lên thoát được, số còn lại hoặc là bị dánh xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-linh-ky/1244669/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.