Một gian tửu lâu nào đó tại Hải Vân Thành.
“Sư phụ? Người xuất quan rồi?”
Huyết Vô Tu đang tu luyện ở trên giường đột nhiên giật mình mở ra hai mắt, sau khi thấy rõ người đang ở trước mặt mình lên nhanh chóng đứng dậy, lễ phép chào hỏi.
Sư phụ của Huyết Vô Tu chính là người sáng lập đồng thời là giáo chủ Huyết Giáo, Nhâm Vô Diện.
Tướng mạo của Nhâm Vô Diện thường thường không có gì lạ, ngũ quan phổ thông, không có uy thế bá đạo của thượng vị giả, không lạnh lùng cao ngạo, cũng không tuấn lãng xuất chúng. Tướng mạo của hắn vô cùng phổ thông, phổ thông đến mức để người ta coi nhẹ, đứng ở trong đám đông thường bị người lướt qua mà không để ý.
Ngoại trừ màu tóc trắng bạc đặc trưng.
Toàn bộ cao tầng của Huyết Giáo đều có một điểm chung, đó chính là mái tóc trắng xóa như tuyết. Bất kể già trẻ gái trai, người nào cũng có bộ tóc màu trắng bạc, chưa bao giờ ngoại lệ.
Cùng với trang phục màu đỏ đặc trưng, trở thành tiêu chí đặc quyền của Huyết Giáo.
Nhâm Vô Diện ngồi tài bàn gỗ giữa phòng, ánh đèn le lói phía ngoài chiếu rọi một nửa khuôn mặt không có biểu cảm gì đặc biệt. Khẽ gật đầu nói.
“Nhờ có Tiên Huyết mà con lấy được nên Huyết Giới đã được hoàn thiện hơn nhiều rồi. Chỉ cần kế hoạch này thành công thì Đạo Kiếp không có uy hiếp gì với ta cả.”
Vô Tu trong mắt lóe lên một chút tinh quang, khuôn mặt lập tức lộ ra vẻ vui mừng.
“Chúc mừng sư phụ.”
Nhâm Vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-linh-ky/1244662/chuong-363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.