“Ngươi không thích hợp.”
Lâm Chính Vương híp mắt nói, ánh mắt của hắn nhìn về phía Song Đầu Bạch Hầu cùng Dương Thiên. Dương Thiên khẽ nhếch miệng, cũng không đáp lại lời nào. Mỗi phút mỗi giây Dương Thiên đều không ngừng mạnh lên cũng không phải là nói điêu.
Sức mạnh của Dương Thiên rất lớn nhưng hắn không thể khống chế một cách hoàn hảo cho nên không phát ra được hoàn toàn sức mạnh của mình, cho nên mỗi giây mỗi phút Dương Thiên đều không ngừng rèn luyện sức khống chế của mình, qua đó tối ưu hóa chiến lực của bản thân.
Chưa kể...từ trận chiến trước đã qua gần ba tháng, Dươn Thiên đời nào lại chịu dậm chân tại chỗ cơ chứ. Từ chiến lực ngang ngửa với huyền chân cảnh ngũ trọng, Dương Thiên cũng không biết mình đã tiến bộ đến mức nào rồi.
Song Đầu Bạch Thạch Hầu nắm chặt nắm đấm, nắm tay giống như một tòa núi nhỏ đấm thẳng xuống Lâm Chính Vương. Lâm Chính Vương híp mắt, huyền linh của lão là Hoàng Kim Long Nghĩ rống lên một tiếng, hai tay khiêu động ra phía trước, trong phạm vi mười mét quanh thân lão hình thành một vòng tròn nửa trong suốt màu vàng kim, tỏa ra ánh sáng lấp lóe.
Chân linh thuật: Đại Địa Thủ Hộ.
Rầm!!!
Màn sáng chấn động, hàng loạt vết rạn nứt lan tỏa giống như mạng nhện trên tấm kính, chỉ một đòn mà Đại Địa Thủ Hộ gần như bị phá. Có điều chung quy là chặn lại công kích của Song Đầu Bạch Thạch Hầu. Hơn nữa các vết rách kia nhanh chóng khôi phục, giống như chưa bao giờ bị tổn hại vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-linh-ky/1244648/chuong-349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.