Một ngày sau, thương thế của Dương Thiên đã khôi phục được hoàn toàn. Lớp băng đá này thật sự rất khó để triệt tiêu, chỉ có thể đem ép ra ngoài. Thân thể lẫn huyền khí của hắn bị nhiễm một luồng khí lạnh dị biệt, phải hết sức vất vả thì Dương Thiên mới thanh lọc được, tốn đến tận một ngày.
Long Chúc cùng trưởng làng cũng sắp sếp cho Dương Thiên một căn nhà trống, chẳng biết vô tình hay cố ý mà nhà của hắn ngày gần nhà của Hà Tuyết Nguyệt, chỉ cách nhau đúng ngôi nhà của...Hà Dạ Huyền.
Dương Thiên cũng hơi nghi hoặc vì sao lại có nhiều nhà trống như thế thì Long Chúc nói đây là chuẩn bị cho mỗi lần Tổ Địa chuẩn bị được mở ra. Năm nào mở ra Tổ Địa thì trưởng làng sẽ được báo mộng vào đầu năm, đến gần cuối năm thì sẽ có địa ngoại chi nhân tiến vào.
Dương Thiên ánh mắt suy tư nhưng không hỏi thêm gì nữa, lúc đấy hắn còn đang cố gắng áp chế hàn khí trong người, bên ngoài cố tỏ ra ổn định thôi chứ thực tế cũng hơi gấp gáp.
Đến tận bây giờ, khi thương thế đã hoàn toàn ổn, Dương Thiên mới rảnh tinh thần ra xem đồ vật mà Hà Tuyết Nguyệt đưa cho là cái gì.
Đây là một quyển trục không biết làm bằng chất liệu gì, mềm mại vừa đủ, mịn mát như tơ tằm lại đàn hồi như da. Dương Thiên chậm rãi đem quyển trục trải ra trên bàn, lít nhít dòng chữ màu đỏ ngay ngắn chỉnh tề dần được phơi bày trong tầm mắt.
Phía bên trái có có một hình vẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-linh-ky/1244562/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.