Dương Thiên theo Long Chúc xuất phát, hướng thẳng về Long Thần Thôn. Nhóm người di chuyển đến khi màn đêm đang chậm rãi buông xuống thì vừa tới nơi.
Màn đêm ở đây vô cùng quỷ dị, phạm vi bao trùm rất rộng, nhưng lại có ranh rới tiến đến một cách từ từ. Tận mắt Dương Thiên trông thấy một cảnh tượng kỳ lạ, đó là môt bên thì vẫn còn mặt trời chiếu sáng, một bên trời đã tối xuống, hai phía phân cách nhau đúng bằng một đường kẻ rõ rệt.
Ban đêm ở đây không hoàn toàn tối mịt, nhưng sự phân cách đấy vẫn vô cùng rõ ràng, quả thật thế giới to lớn không thiếu cái lạ, không thể dùng lẽ thường đến hình dung.
“Long Chúc, các ngươi về sớm vậy?”
Một người tuần tra quanh làng hỏi, lần này tiểu đội của Long Chúc đúng là về sớm hơn so với mọi lần. Thông thường Long Chúc ra ngoài còn cố gắng ở lại săn giết thêm, đến tận rạng sáng mới trở về cơ, lần này thì vừa mới chập tối nên hắn hơi thắc mắc.
Long Chúc gật đầu một cái.
“Có chút việc nên về sớm gặp trưởng làng.”
Người này trông thấy đám người Dương Thiên ánh mắt lại càng vui vẻ hơn một chút, cũng không hỏi nhiều liền nhường đường nói.
“Trưởng làng vẫn đang ở nhà chung.”
Long Chúc gật đầu dẫn đám người Dương Thiên nhập làng.
...
“Tới đi!!!”
Một khu vực trống trong thôn làng, Tống Thế Kiệt chắp tay sau lưng bình đạm nói. Trước mặt hắn là một người của Long Thần Thôn, dáng người cao lớn, hơn Tống Thế Kiệt hẳn một cái đầu.
Làn da của hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-linh-ky/1244559/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.