Thường Long, đây là một thân phận giả mà Lê Tĩnh dùng khi đến Vương Đô, chủ yếu để điều tra tin tức, giao tiếp một số người. Đương nhiên thân phận này cũng rất bí ẩn, không lộ ra ngoài sáng, người khác muốn tra cũng không thể tra ra được gì cả, sẽ không có chút nào khiến người ta nghi ngờ.
Dương Thiên nói sơ qua về thân phận này cho Lâm Thương, đồng thời tiểu quán cũng thay đổi thoáng cái mặt hàng kinh doanh, không tiếp tục bán dược dịch nữa, mà chuyển sáng bán rượu.
Đổi từ dược quán thành một tửu quán, chỉ có khoảng bảy tám bàn nhỏ. Đây là một chủ ý không tồi, bởi vì muốn thăm dò thông tin, quán rượu đúng thật là nơi thích hợp nhất, mặc dù đa phần sẽ không có thông tin hữu ích gì. Nhưng chung quy lại rượu vào thì lời ra, không thể có lựa chọn nào thích hợp hơn được.
Thu xếp mọi chuyện ổn thỏa, cửa hàng khai trương cũng nên làm một cái biển hiệu tốt. Thương lượng một thời gian rất lâu, cuối cùng cũng có một cái tên ưng ý, cả hai thống nhất gọi là “Vãng Sinh Trì”.
Nhất bôi Vãng Sinh Tửu
Duyệt nhất thế nhân sinh tình.
Bảng hiệu có, câu đối xong, đương nhiên không thể để tên bảng hiệu lập ra hữu danh vô thực được rồi. Dương Thiên quyết định bán ra loại rượu cực đỉnh do Lê Tĩnh ngâm chế.
Loại rượu này quy trình ngâm chế rất phức tạp, nguyên liệu từ hai mươi tám loại dược liệu ngâm cùng với yêu thú cấp bốn Mộng Xà, thời gian ủ ít nhất là ba tháng, đồng thời phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-linh-ky/1244529/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.